Âm thanh ấy tựa như sét đánh ngang tai tôi, bỗng cảm nhận được hơi ấm từ đôi tay đang che mắt tôi kia, tôi giơ tay nhẹ nhàng cẩn thận ôm lấy hai bàn tay ấy, tham lam ngửi mùi hương quen thuộc trên da thịt mịn màng, chầm chậm quay người lại —
Tiểu Tân đang đứng trước mặt tôi với dáng vẻ thật xinh đẹp, khoé miệng nàng khẽ cười, ánh mắt nàng tràn trề dịu êm. Tôi vươn tay xoa nhẹ vầng trán của nàng, lướt đến hàng lông mày, khẽ chạm qua đôi mắt, vuốt dọc sống mũi xinh, mân mê bờ môi đỏ, đúng vậy, là Tiểu Tân, là Tiểu Tân của tôi, Tiểu Tân của tôi cuối cùng cũng về rồi.
Dường như không có ngôn từ nào có thể tả được nỗi niềm hưng phấn của tôi, sửng sốt, còn có cả nhớ nhung. Tôi chỉ biết ôm chầm nàng vào lòng, hôn môi nàng thật sâu, cảm nhận từng hơi thở của nàng ấm nóng thổi qua vành tai tôi, rung động vì nhịp đập trái tim hai đứa hoà làm một, hôn nàng đắm say đến nỗi chúng tôi có thể ngất đi vì nghẹt thở. Chúng tôi luyến tiếc tách khuôn mặt nhau ra một chút, trán tôi áp vào trán nàng, không thể níu giữ những giọt lệ tràn mi, không ngừng nỉ non gọi tên nàng: "Tiểu Tân, Tiểu Tân, Tiểu Tân..."
Tiểu Tân hôn khô những giọt châu sa vắn dài của tôi, nước mắt nàng cũng tuôn rơi thành dòng: "Đồ ngốc, cậu làm tớ khóc rồi đây này."
"Hì hì", tôi học theo nàng, cũng hôn khô nước mắt nàng đi: "Thế giờ chúng ta đừng khóc nữa."
"Ừm, không khóc nữa."
"Ừa." Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-tai-tuyen-thanh/958138/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.