Choang! Bộ ấm chén cũ kỹ trên bàn bị người đàn ông xăm trổ đáp thẳng xuống nền xi măng vỡ tan tành. Ngoại ôm lấy tôi đỡ chiếc cốc đang phi về mình co ro rúc vào trong xó nhà. Mẹ tôi bị gã đàn ông xăm trổ túm cổ gầm lên:
– Tóm lại mày định bao giờ trả tiền.
Mặt mẹ tái xanh, run cầm cập đáp:
– Xin anh thư thư cho tôi vài ngày.
– Tao thư cho mày cả tháng nay rồi. Mày không trả tao phá nát cái nhà này.
– Tôi trả, tôi sẽ thu xếp trả, vài ngày nữa tôi sẽ trả. Tôi cầu xin anh cho tôi khất thêm lần này.
– Khất cái mả mẹ mày à? Lần này là lần thứ bao nhiêu hả con ôn kia?
Gã đàn ông vung tay tát bốp lên mặt mẹ tôi, máu mũi mẹ tuôn ra, mẹ vẫn chắp hai tay lạy lục van xin nhưng dù móc cả người cũng không ra đồng nào để trả. Cuối cùng đánh chán chê gã đàn ông cùng mấy tên đàn em vớ lấy chiếc ti vi màu đã bạc trên kệ gỗ sập sệ bế thẳng đi còn không quên quay lại doạ nạt mẹ tôi vài câu. Khi đám người đi khuất, mẹ tôi ngồi bệt xuống đất lặng im nhìn ngoại. Tôi không thể nhớ nổi đây là lần thứ bao nhiêu tôi và ngoại phải chứng kiến cảnh này, cái cảnh người ta đến nhà đập phá đồ đạc, đánh mẹ thậm chí vài lần tôi và ngoại còn bị đánh lây đến bầm dập người để đòi tiền. Chiếc ti vi cũ kỹ kia là thứ sót lại đáng giá nhất cuối cùng cũng đã bị đem đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-suot-mot-doi/264905/chuong-1.html