Edit: Xuki
Tôi gọi là Phương Mỹ Tuệ, nhũ danh Mạch Nha, là một cô gái rất đẹp, năm nay tôi đã ba tuổi rồi. Tôi vẫn không thích nhũ danh của mình, luôn cảm thấy nó thật kỳ quái, Mạch Nha? Kẹo mạch nha? Đây không phải là kẹo đường ngọt sao? Cái đó tôi ăn rồi, là mợ cho tôi, rất ngọt. Tôi rõ ràng là một đứa con gái, không phải là kẹo đường. Tôi khóc rống muốn đổi tên, mẹ không để ý tới tôi, tôi giả khóc, lén nhìn qua khe giữa các ngón tay nhìn bà, bà không để ý đến tôi. Tôi đi tìm ba, bình thường ba hiểu rõ tôi nhất, tôi muốn gì cũng biết mua cho tôi. Không nghĩ tới tôi vừa mở miệng, đã bị đàn áp. Tôi than thở đau buồn, ô ô, tôi phải gọi là Mạch Nha, sẽ có nhiều người xem tôi là kẹo đường, thật là làm cho tôi khổ sở.
Ngày hôm nay, tôi đi nhà trẻ. Nhà trẻ có căn phòng xinh đẹp rộng lớn, màu đỏ, giống như phim hoạt hình. Tường màu vàng vẽ vịt con, tôi rất thích vịt con. Nhà trẻ có cô Trương xinh đẹp, cô Trương từ trên xe nhà trẻ ôm tôi đến phòng học. Khác với các bạn nhỏ khi chơi đùa cùng tôi, cô phải ngồi xổm nói chuyện với tôi, như vậy sẽ không cách biệt cao thấp, tôi thích cô ấy, tôi ghét ngửa đầu cùng người khác nói chuyện. Cô Trương hỏi tôi:
“Cô bé xinh đẹp, cô có thể biết tên cháu không?”
“Phương Mỹ Tuệ, cô, cháu gọi là Phương Mỹ Tuệ".
“À, là Mỹ Tuệ sao, tên thật đáng yêu, có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-su-am-ap-cua-em/2507970/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.