Edit: Xuki
Mộ của ba mẹ Lập Hành ở ngoại ô thành phố D. Thời điểm Tiểu Mạch và Lập Hành ngồi máy bay đến thành phố D, đã là 4 giờ chiều. Hai người nắm tay ra sân bay, Lập Hành ngẩng đầu nhìn bầu trời, nói đã tối rồi, không bằng ngày mai mới đi thăm ba mẹ. Tiểu Mạch ngẫm lại thấy cũng được, ngồi máy bay mấy giờ, chắc chắn Lập Hành đã mệt mỏi, lại nói chân của anh đã mấy giờ không duỗi thẳng, liền giục anh tìm một khách sạn nghỉ ngơi. Lập Hành cười cười nói:
“Tiểu Mạch, anh muốn đi một chỗ”.
“Chỗ nào vậy?”
Lập Hành thần bí nói:
“Chờ chút em sẽ biết”.
Hai người ngồi trên taxi, Lập Hành nhỏ giọng nói bên tai tài xế một câu, Tiểu Mạch trợn to hai mắt, thần bí như vậy sao? Đúng là không nghe được. Đến khi cảnh vật ngoài cửa sổ ngày càng quen thuộc, Tiểu Mạch mới phản ứng được, đây là đi trường D đại sao? Quay đầu nhìn Lập Hành, anh hình như nhìn ra nghi vấn của cô, gật đầu cười.
Hai người xuống xe ở cửa chính D đại, tay trái Lập Hành chống gậy, tay phải dắt tay Tiểu Mạch, nhìn cô mỉm cười. Thời điểm đến gần rừng trúc kia, Tiểu Mạch quay đầu nhìn gò má của anh, đây được xem là thăm lại chốn xưa nhỉ? Anh nắm tay Tiểu Mạch đi tới con đường nhỏ trong rừng trúc, buông tay ra, anh đi tới một tán lá trúc, đứng lại, xoay người, ánh mắt chăm chú nhìn Tiểu Mạch, con ngươi đen láy. Ánh mặt trời buổi chiều đánh vào gò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-su-am-ap-cua-em/2507966/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.