Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đúng, rồi mọi chuyện sẽ ổn...”
Bởi vì hôm nay đi dã ngoại, Diệp Thần không tìm cô chạy bộ.
Mạc Khinh Hàn mặc váy phấn tới trường tập hợp.
Lúc đi vào phòng học, có mấy bạn học đột nhiên “Oa” một tiếng!
Bởi vì, Mạc Khinh Hàn để tóc xõa vai, chải thành một cái đuôi ngựa.
Lại đi phía sau Lưu Hải, không có sự cản trở của Lưu Hải, lộ ra cái tráng sáng bóng, ánh mắt sáng ngời, để cho người nhìn cảm giác giống như là thấy ngôi sao ở trên trời sáng lấp lánh vậy.
Áo khoác màu hồng phấn, làm tôn lên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, sáng bóng nước trợt của cô. Hai tai bị gió thổi, còn lộ ra một tia hồng, giống như là bóp một cái là có thể bóp ra nước.
Bởi vì mùa đông khô ráo, môi dễ dàng nứt ra, cô bôi một chút nhuận môi cao.
Lúc này, cô đứng ở cửa, bị các bạn học đồng loạt nhìn cô chằm chằm. Cô ngượng ngùng cười một tiếng, gò má hồng hồng nhàn nhạt dưới ánh mặt trời, thu hút hết tất cả ánh mắt của mọi người.
Nhất là Lục Vũ Hiên, anh nhìn cô chằm chằm, trong đầu liền văng ra một câu: “Tai bên vừa tựa như mây đỏ hai đóa, giữa chân mày tự có xuân - sắc ba phân...”
Mặc dù, cách khá xa, nhưng là, anh giống như đã đánh hơi được cô nơi đó tản mát ra một cổ làm say đắm lòng người!
Cô làm sao lại trông đẹp đến vậy? Trước kia chưa từng phát hiện cô đẹp đến vậy a.
Cô đẹp đến nổi làm người ta lóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264682/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.