Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đáng đời!
Mộ Khinh Hàn trừng mắt nhìn ra bên ngoài, đồ đần! Dám trêu mình, đúng là tự rước lấy nhục!
Bình thường cô không thích so đo với người khác, không có nghĩa là cô có thể để người ta đè lên đầu lên cổ mình!
Mộ Khinh Hàn nắm chặt hóa đơn chuyển tiền trong tay, tâm tình cực kỳ phức tạp... Tiền này, thật sự tới không dễ!
Tất cả bạn học đều chỉ thấy bài viết của cô được đăng lên báo, lên tạp chí, nhưng mà, không ai nghĩ đến chuyện cô đã lặng lẽ viết bao nhiêu đêm mới được thành tích như thế này.
Suốt một tháng! Gần như không ngủ, cả thời gian đi học ban ngày cũng giành để viết.
Cô siết chặt hóa đơn chuyển tiền, từ từ đi về chỗ ngồi.
Lúc đi tới chỗ ngồi, cô bỗng nghĩ tới một chuyện khác!
Cô ngồi vào chỗ ngồi, móc ra một xấp giấy nháp từ trong ngăn bàn: “Bộp” vỗ mạnh lên mặt bàn.
Mộ Khinh Hàn lại đứng lên, hét lên với phía trước: “Ngô Tiểu Lỵ! Hôm nhập học, có phải cậu đã nói, nếu bài viết của tôi được đăng lên tạp chí, cậu sẽ ăn giấy nháp hay không?”
Ngô Tiểu Lỵ chợt quay đầu, nhìn về phía Mộ Khinh Hàn bằng ánh mắt như nhìn kẻ bệnh thần kinh.
“Đó là đùa giỡn! Cậu còn tin là thật?” Ngô Tiểu Lỵ thét lên, bày tỏ tức giận!
Mộ Khinh Hàn cười lạnh liếc cô ta nói: “Cậu nói là đùa giỡn, nhưng tôi lại không coi đó là đùa giỡn! Lúc ấy cậu nói lên nói xuống, lên tiếng làm nhục tôi. Bây giờ cậu nói đùa giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264680/chuong-1888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.