Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Phần bài giảng trên lớp! Anh lấy nó ở đâu vậy?” Đôi mắt của Mộ Khinh Hàn sáng lên, nhìn anh.
Diệp Thần không nói gì cả, giữ bí mật.
Cô đưa tay lên nhéo má anh, nhỏ thịt tươi Diệp Thần, vừa hiền lành, vừa đẹp trai, lại vừa đáng yêu.
Cô có tình nở nụ cười háo sắc nói: “Sau này chị sẽ thương em thật tốt.”
“...” Diệp Thần không nói cả, đánh rớt tay của cô, nói: “Em là chị của ai? Nhóc con đầu chỏm, tiểu gia còn lớn hơn em nửa năm đấy.”
“Được rồi, sau này anh phải thương em gái.” Tâm tình của Mộ Khinh Hàn trở nên cực kỳ tốt, ai bảo anh là thiếu gia ngạo kiều có nghĩa khí.
Sắc mặt của Diệp Thần, hơi ửng đỏ.
Mộ Khinh Hàn mở phần ghi chép ra, đọc một lúc, lại hỏi anh: “Còn chuẩn bị phần vở ghi chép vào nữa không? Vật lý, hóa học...môn gì, em cũng nghe không hiểu...”
Thiếu gia Thần mang vẻ mặt như nhìn kẻ ngốc nói: “Ngày mai sẽ mang cho em.”
“...” Mộ Khinh Hàn 囧: “Anh là người đứng thứ nhất từ dưới đếm lên, còn dám dùng loại ánh mắt này khinh bỉ người đứng thứ hai từ dưới... em cũng muốn say... Đại thiếu gia, anh là năm mươi bước cười trăm bước(*) à!”
(*)Điển tích nổi tiếng thời xưa: (ngũ thập tiếu bách bộ) Người chạy năm mươi bước cười người chạy một trăm bước (hai người lính khi giáp trận đều sợ hãi bỏ chạy. Sau đó, người chạy năm mươi bước chê người chạy một trăm bước là hèn nhát. Kỳ thực cả hai cùng là hèn nhát, ví với cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264678/chuong-1886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.