Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Thần nói: “Tôi không sợ hiểu lầm, cô mau xuống!”
Cô bé kia kiên quyết không chịu, cô dùng sức vung tay cậu ra nhanh chóng bò ra ngoài, theo đường ống leo lên ân thượng nhỏ bên cạnh.
Tóc của Diệp Thần cũng dựng lên, cậu sợ cô gái kia trượt tay té xuống, vội vàng leo lên bệ cửa sổ, cậu vừa muốn leo lên bệ cửa sổ đi ra ngoài, cửa chính mở ra.
Cậu lại ngẩng đầu, chỉ thấy cô gái kia đã leo đến lầu cuối, cô phất phất tay áy náy cúi chào anh: “Quấy rầy anh, xin lỗi....”
Nói xong, cô dần dần biến mất torng màn đêm.
Diệp Thần tiếp nhận phỏng vấn xong, dạy dỗ người phụ tá một lúc! Đây là biện pháp an ninh gì! Một học sinh trung học cũng có thể bò vào, lỡ như là người xấu thì sao?
Đương nhiên, cho tới bây giờ cậu cũng không biết cô gái này bò vào là để làm gì.
Cậu đuổi phụ tá đi, mở tờ giấy cô gái kia đưa cho cậu ra, nhờ đèn tường hoàng hôn, cậu thấy cô gái kia viết xốc xếch chữ to “Mượn”!
Diệp Thần sững sốt: “....” Đây là ý gì?
Lại không phải thư tỏ tình... Mượn, mẹ nó là có ý gì?
Cậu theo ánh đèn nhìn xuống, dưới đáy chữ mượn có một hàng chữ nhỏ: “Trân trọng mượn ba trăm ngàn từ Diệp Thần tiên sinh, trong vòng ba năm nhất định sẽ trả. Dưới đáy ký tên: Mạc Khinh Hàn“....
Nháy mắt Diệp Thần cảm thấy máu toàn thân đều đông lại!
Cậu sững sốt, là cô ấy!
Lúc nãy cậu không có nhận ra cô, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264649/chuong-1857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.