Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lão Tạp đạp trúng nút ấn kích nổ, ánh mắt ông lạnh lẽo nhìn mọi người.
Ông âm lãnh chờ đợi nổ, nhưng mà....
Lựu đạn lại chậm chạp không nổ ----
Lão Tạp nhìn xung quanh, mồ hôi trên trán nhỏ giọt xuống, sao lựu đạn không nổ?
Chẳng lẽ dây dẫn bị đứt? Hay là, chưa đạp trúng trang bị kích nổ?
Mặt ông tràn đầy khiếp sợ cúi đầu xác nhận, ông quả thật đã đạp cái nút bấm đó! Nhưng mà.... tại sao không có động tĩnh?
“Lão Tạp, tại sao lựu đạn của ông không nổ?” Bên tai Lão Tạp truyền đến giọng nói thanh thúy của một cô gái.
Lăng Vi cười với ông, giơ tay lên chỉ chỉ ra sau lưng.
Lão Tạp chợt quay đầu, nhìn thấy mấy nhân viên mặc quần áo gỡ bom đi về phía ông.
Đội viên dẫn đầu đội ngũ tháo bom kia tháo nón sắt trên mặt mình xuống, Lăng Vi vẫy vẫy tay với anh: “Anh Sanh, tốc độ của anh thật là nhanh! Em không phục ai cả, chỉ phục mình anh!”
Mấy lần đại chiến, tất cả đều là anh Sanh ra tay, phá hủy lựu đạn của đối phương. Ha ha.... suy nghĩ đều cảm thấy thật thoải mái!
Tần Sanh soái khí nhíu mày nhìn cô, tỏ ý chỉ là chuyện nhỏ.
Lăng Vi nhìn Lão Tạp, còn không quên bỏ đá xuống giếng: “Chúng tôi đã sớm đoán được ông muốn tìm Lô Khôn tới, cho nên, trong khoảng thời gian Lô Khôn tới này chính là lúc mà các đội viên tháo bom kia hành động, không nghĩ tới chứ?”
Lão Tạp giật mình lui về phía sau nửa bước.
Lục Quân lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264643/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.