Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một tên canh phòng trong đó nói: “Xe của ngài, chúng tôi biết. Nhưng mà người trong xe ngài, chúng tôi không quen biết, cho nên phải kiểm tra.”
Ánh mắt Đỗ Ngạn híp lại, kiêu ngạo nói: “Hai người này là người anh ba Lạp Nỗ muốn, ngay cả người của anh ba các người cũng phải điều tra à?”
Đỗ Ngạn tỏ vẻ rất là không nhịn được! Súng trong tay không ngừng lắc lắc, dáng vẻ như muốn nói: “Mày mà nói nhảm nữa lão tử đập chết mày.”
Hai tên canh phòng kia vẫn kiên trì muốn Lăng Tiêu và tiểu Cầm xuống xe. Hơn nữa ánh mắt lóe lên, nhìn rất không đúng.
Trong lòng Đỗ Ngạn có một loại dự cảm xấu bốc lên.
Sau đó, lại thấy có hai tên lâu la trong hẻm nhỏ chạy tới.
Mà trong hẻm nhỏ kế bên lại có năm, sáu tên chạy tới.
Đỗ Ngạn thấy tình thế không đúng lập tức nổ máy lùi xe về phía sau mấy mét: “Cúi đầu ----” Anh rống lớn, Lăng Tiêu lập tức đè tiểu Cầm xuống.
Thân xe hất lên, Đỗ Ngạn lái xe chạy.
“Lóc cóc tháp ----” Đạn phía sau đánh lên tấm thép xe.
“Ầm, phanh ---” Lăng Tiêu bắn hai phát súng ra sau.
“Ngô a....” Tay của một người canh phòng bị anh bắn trúng, người nọ che cánh tay lăn qua một bên. Một người canh phòng khác thấy vậy lập tức ôm đầu vọt vào cây cột phía sau. Người trong hẻm thấy có người bị thương vội vàng tìm chỗ núp “Ầm phanh” bọn họ chìa tay ra bắn về phía xe.
“Lóc cóc tháp” Xe Jeep bị bắn một hàng vết đạn!
“Bành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264632/chuong-1840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.