Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Được! Em sẽ chú ý.”
Đỗ Ngạn kết thúc liên lạc với Diệp Đình, đặt lại máy truyền tin ở giữa lớp ghép vạc giường.
Trên đất rơi xuống một ít mạt gỗ, anh dùng mớ vải rách lau sạch toàn bộ, sau đó mới đi tìm Lạp Nỗ.
Bây giờ Lạp Nổ nhất định choáng váng, đi tìm anh ta nhất định sẽ có được thông tin hữu ích.
Đỗ Ngạn mang theo cây bút ghi âm, kẹp ở đai lưng. Bây giờ anh Đình và chị dâu đang gặp nguy hiểm, anh phải làm hết khả năng mới biết được hành động của Lô Khôn.
Anh vòng qua mấy khúc cua, đi tới bên ngoài nhà Lạp Nổ.
Quả nhiên giống như Đỗ Ngạn suy nghĩ, Lạp Nổ đã choáng váng, nước mũi, nước mắt cũng không khống chế được chảy xuống. Dáng vẻ vừa chán ghét vừa chật vật.
Trước phòng Lạp Nổ có treo một ngọn đèn Tiểu Hoàng, Đèn Tiểu Hoàng được treo trên đỉnh một tấm ván, gió thổi ngọn đèn liền lắc lư, lảo đảo. Đỗ Ngạn ở bên ngoài, cầm lên một cục đá, ném về phía đèn tiểu Hoàng: “Ba ——” một tiếng, đèn Tiểu Hoàng bị bể.
Lạp Nổ đột nhiên một tiếng rống to: “Ngô —— hắn mã đích!” Lạp Nổ trở mình, từ dưới gối rút ra một khẩu súng.
Lúc này, Đỗ Ngạn vọt tới, đè Lạp Nổ xuống, tỏ ý anh ta không sao: “Anh Ba, đừng nóng, chỉ là bóng đèn nổ, em giúp anh sửa đèn là xong.”
Lạp Nổ lúc này mới chịu nằm yên, Đỗ Ngạn đưa tay nắm lấy đế đèn, anh nhẹ giọng hỏi Lạp Nổ: “Anh Ba, em phát hiện gần đây chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264621/chuong-1829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.