Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trong lòng Lạc Y như bị đổ mật.
Cô mím môi cười: “Muôn phần vinh hạng.” Cô cởi áo khoác âu phục anh, ném lên kệ.
Tay nhỏ của cô lôi vạt áo sơ mi anh ra, từ từ đặt lên cơ bụng anh.
“Ưm…” Tay cô lạnh như băng, nhưng tựa như mang điện. Tiểu Bạch lập tức kích động không khống chế được.
Áo sơ mi anh rơi xuống, đá quần đi, cả người kề sát người cô, nh giơ tay kéo dây quấn trên vai cô xuống. Lạc Y thấy váy mình rơi xuống, bàn tay nóng bỏng của anh giữ eo cô, theo sức lực của anh, bắp chân nâng lên ôm eo anh.
Anh cứ ôm cô như thế, bước từng bậc thang vào suối nước nóng, mái tóc dài của cô ngâm trong nước, mềm như rong biển.
Anh hôn môi cô, ngón tay nhỏ dài vuốt gò má cô. Lạc Y cảm nhận được hơi thở anh nóng dọa người, giống như đun nước nóng bốc hơi.
Ngón tay anh trượt theo gò má cô, xuống xương quai xanh, Lạc Y nín thở, ngay cả thở cũng không thở nổi.
Không biết anh lấy một sợi dây chuyền từ đâu. Dây chuyền này là dây bạc kim nhỏ, mặt dây chhuyền là đá quý vàng nhạt, chất liệu giống như hổ phách.
Rất trong suốt, bên trong còn có một con bò cạp!
Lạc Y cực kỳ kinh ngạc, cô giơ tay, dùng ngón tay nâng miếng hổ phách sáng long lanh kia lên.
Cô nhìn chằm chằm một hồi, cực thích. Con bò cạp kia rất rõ ràng, hình thái trông rất sống động, nhưng hơi khác bò cạp cô đã thấy.
Tiểu Bạch hỏi cô: “Biết tại sao con bò cạp này lại ở bên trong không?”
Lạc Y lắc đầu, ngón tay Tiểu Bạch vuốt ve bề mặt hổ phách.
Anh nói: “Những thứ vàng óng này đều là nhựa cây dòng nước chảy xuống mấy chục triệu năm trước, những nhựa cây này tỏa mùi thơm, thu hút các loại côn trùng. Những nhựa cây này rất dính, sau khi côn trùng bị dính, nhựa cây bọc nó lại. Thông qua địa chất biến đổi mấy chục triệu năm, thế sự xoay vần, nhựa cây liền hình thành hổ phách. Con bò cạp em thấy thật ra là bò cạp mười triệu năm trước.”
Mắt Lạc Y lóe sáng, cô nhìn cẩn thận miếng hổ phách kia, quả thực càng nhìn càng thích.
Tiểu Bạch cầm sợi dây chuyền, nói sát bên tai cô: “Em đeo sợi dây chuyền này thì tình yêu của chúng ta sẽ tồn tại bên trong hổ phách, kiếp sau anh dựa vào nó để tìm được em.”
Lạc Y híp mắt cười với anh. Muốn nói anh ngây thơ, nhưng làm thế nào cũng không nói ra được. Trong lòng ấm áp như có dòng suối đang chảy.
Tiểu Bạch đeo dây chuyền lên cổ cô, anh cúi đầu, khẽ hôn cổ cô.
Anh nói: “Đeo sợi dây chuyền này, bất luận xảy ra chuyện gì cũng không được tháo xuống.
Lạc Y kinh ngạc nhướng mày, không biết tại sao anh phải nói như vậy? Chẳng lẽ sợi dây chuyền này có ý nghĩa đặc biệt gì?
Lạc Y giơ sợi dây chuyền lên trước mắt nhìn kỹ. Cô sợ anh tặng tín vật quan trọng gì cho cô.
Cô muốn tháo xuống, Tiểu Bạch giữ tay cô: “Đừng tháo.”
Lạc Y ngước mắt nhìn vào mắt anh, cô nghiêm túc hỏi anh: “Sợi dây chuyền này vô cùng quan trọng với anh phải không?”
Tiểu Bạch nhìn cô, nói: “Không quan trọng bằng em.”
Hô hấp của Lạc Y rối loạn, tim đập thình thịch thình thịch, tiếng suối nước nóng chảy như làm nhạc đệm cho cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.