Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sáng sớm hôm nay, Lôi Thiếu Triệt cũng tới, Kỷ Nhu ngồi ở bên cạnh ông, hai người mười đầu ngón tay đan vào nhau, giống như chàng trai cô gái mới yêu lần đầu. Kỷ Nhu nói: “Cũng may mà tiểu Tuấn và tiểu Đình nhà chúng ta đã kết hôn rồi, bằng không hai chúng ta cũng phải buồn theo.”
Lăng Vi thầm nghĩ trong đầu: “Không cần lo lắng cho hai đứa ngốc kia đâu, vì có la chú thím cũng đuổi không kịp bọn họ...”
Lạc Y và tiểu Bạch đi vào phòng khách, tiểu Bạch lại mua thêm nhiều đồ tốt.
Kỷ Mẫn nhìn về phía anh ta, ánh mắt kia rõ ràng khác hoàn toàn so với ngày hôm qua.
Lạc Y và tiểu Bạch chào hỏi mọi người. Cuối cùng, Lạc Y nhìn về phía mẹ mình, gọi một tiếng: “Mẹ...”
Kỷ Mẫn trợn mắt nhìn Lạc Y, tất cả mọi người nhìn thấy biểu tình này của Kỷ Mẫn, đều cảm thấy cực kỳ buồn cười. Bà vừa như đang tức giận, lại vừa như ngạo kiều quay mặt sang chỗ khác...
Cái dáng vẻ biết rõ mình sai rồi, còn không chịu thừa nhận, rõ ràng nét mặt già nua cũng đã ngượng đỏ, nhưng mặt còn đầy “Con làm mẹ tức chết”, ngồi tại chỗ trừng người ta.
Lăng Vi cũng không nhịn được cười ra tiếng, bày tỏ cảm thông 120% với Lạc Y và tiểu Bạch.
Lạc Y cực kỳ hiểu mẹ mình, cô cũng biết bà ấy sẽ như vậy.
Nhưng nhớ lại câu nói “Mẹ cứ coi như là không có con đi!” ngày hôm qua mình nói, cô ấy cũng hối hận. Nhưng lúc đó cô ấy thật sự rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264582/chuong-1790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.