Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tiểu Bạch bị dọa đến sững sờ, đây là cái quỷ gì vậy?
Lần đầu tiên gặp mặt đã có ý định giới thiệu đối tượng cho người ta là sao?
Niềm tin giữa người với người đã đạt đến trình độ này rồi hả?
“Cành cạch...” Lúc này, cửa nhà Lạc Y mở ra. Lạc Y nhìn bác gái đứng ngoài cửa, cô nói: “Cảm ơn bác Lương, tạm thời anh ấy không cần đâu ạ.”
Biểu cảm của Lạc Y rất nghiêm túc.
Bác Lương cười xấu hổ, hỏi Lạc Y: “Vậy còn cháu? Lần trước giới thiệu cho cháu quản lý tài vụ chẳng phải rất tốt sao? Người ta thích cháu, cháu lại không thích!”
Lạc Y nói: “Người đó rất tốt, có điều cháu không có chủ đề chung gù với anh ấy. Cảm ơn bác Lương.”
“...” Tiểu Bạch thầm nghĩ, hóa ra, đây là bà mối... nhưng bà bác này dám giới thiệu đối tượng cho Lạc Y, điều này khiến anh rất không vui.
Lạc Y mở cửa ra: “Anh vào trước đi.”
Tiểu Bạch run run, bên ngoài quá lạnh, trong phòng của cô thật ấm áp, hơi ấm phả vào, anh không nhịn được rùng mình.
“Em thu dọn xong rồi?” Tiểu Bạch chà chà hai bàn tay hỏi cô.
Lạc Y: “Vẫn chưa, anh cứ vào đi đã.”
Lạc Y mở cửa để anh vào. Không phải là cô không muốn để anh vào, nhưng cô phải thu dọn quần áo, dĩ nhiên sẽ phải mang cả áo ngực, quần lót a. Anh theo vào, cô sẽ ngại...
Tiểu Bạch theo cô vào nhà, anh tò mò nhìn tới nhìn lui.
Oa! Căn phòng thật sạch sẽ a! Rèm cửa, ghế sô pha màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264519/chuong-1727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.