Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tạm, thời, không phải... mấy chữ này, như có thâm ý khác nha!
Đám người ngẫm nghĩ.
Vương Tử Kỳ xấu hổ cúi đầu uống trà, hận không thể nấp ra sau lưng Vương Tử Âm.
Cô càng lúc càng đỏ mặt, thời gian trôi qua còn đổ mồ hôi, đang quẫn đến không tìm được đường ra, Vương Tử Âm chợt đưa một tờ giấy qua.
“Cảm ơn.” Cô nhận lấy giấy, lau mồ hôi.
Vương Tử Kỳ vừa uống trà, vừa nhìn thoáng qua Lạc Y, giờ cô đã biết rõ.... Đây là một đại hội xem mặt, mà nhân vật chính là Vương Tử Kỳ và Lạc Y.
Trong lòng cô rất khó chịu... không biết là trà đắng, miệng đắng, hay lòng đắng, mà không nuốt trôi nước trà này.
Ông cụ Lôi hỏi tiếp: “Tiểu Bát có sốt ruột không? Cháu nghĩ sao? Giờ đã trưởng thành rồi, đã hai mươi lăm, có không ít người bằng tuổi cháu đã có con bế rồi đấy.”
Lúc này, Duệ Duệ, Đô Đô, còn có tiểu mỹ nhân, lập tức kêu a a, cha mẹ chúng ta đều là yêu sớm a.
Tiểu Bát nhìn liếc qua Vương Tử Kỳ, nói: “Cháu cũng rất sốt ruột... Nhưng cháu đã ra hiệu mấy lần, con gái nhà người ta vẫn không có phản ứng.”
“A? không thể nào? Tiểu Bát nhà ta thổ lộ mà không hề thành công? Còn là nhiều lần?”
Lôi Tuấn kinh hãi muốn vỗ bàn, Lôi Niểu Niểu vội kéo anh: “Nhị ca, nhị ca.. bình tĩnh bình tĩnh!”
Lôi Tuấn hỏi Tiểu Bát: “Nói vậy, Tiểu Bát,e m có người thích rồi?”
Vương Tử Âm sợ bọn họ nghĩ sai lệch, bèn gật đầu nói: “Phải, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264503/chuong-1711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.