Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi buông cổ áo tên phiên dịch ra.
Bởi vì hắn ta nói đúng, hắn đạt được hứa hẹn của mình cũng không mật báo chuyện gì với a Đạt nữa. Đây cũng là nguyên nhân bọn họ không làm khó xử hắn.
Tiểu phiên dịch thấy sắc mặt Lăng Vi hòa hoãn nhưng vẫn từng bước rời khỏi vòng bảo vệ, vẻ mặt xấu hổ đứng một mình trong góc.
Lúc này đột nhiên a Đạt giơ súng bắn vào đầu tiểu phiên dịch: “Hấn nhất là loại người cỏ đầu tường như mày.”
Cỏ đầu tường: Ý chỉ người không có lập trường, gió chiều nào che chiều đó.
Tiểu phiên dịch thầm biết mình chết chắc rồi.
Nhưng mà lúc hắn vừa lùi ra, Lăng Vi và Lôi Tuấn duỗi tay kéo hắn trở lại.
Tiểu phiên dịch nghe vèo một tiếng, viên đạn phá không sượt qua lỗ tai hắn ta.
Giống như tình hình lúc nãy của Lý Thiên Mặc vậy, viên đạn sượt qua hắn cắm vào mặt đất, a Đạt tức giận phát cuồng.
Lúc này Vinh Phỉ và An Kỳ Nhi đi tới.
An Kỳ Nhi giơ thủ thế ok cho mọi người tỏ vẻ cô đã hoàn thành, không có việc gì.
A Đạt nhíu mày.
Lăng Vi ngẩng đầu nhìn a Đạt: “Cô cho rằng anh Tư và chị dâu An Kỳ của tôi vì bệnh cấp tính mới rời khỏi nơi này sao? Haha...’
Cô lạnh lùng cười, khiến a Đạt sởn tóc gáy.
Lăng Vi nói: “Chị dâu an Kỳ của tôi căn bản không bị bệnh, túi máu trắng kia ở bệnh viện vốn dĩ là men sữa bò mà vị bác sĩ kia chính là người của chúng tôi.”
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264495/chuong-1703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.