Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vinh Phỉ không chút chậm trễ, cõng An Kỳ Nhi, mang theo Lão Hắc, tiểu phiên dịch và hai tiểu tổ bóng tối lập tức lên đường.
Vinh Phỉ và An Kỳ Nhi đi sau, Lăng Vi một cực kỳ lo lắng...
An Kỳ Nhi là như thế nào? Lòng buồn bực, đầu choáng váng, muốn ói... Còn tiêu ra máu...
Nghe cũng hỏng bét lòng! Bọn họ cách xa ước khắc trấn như vậy, đây nếu là một đường hộ tống người trở về, còn không phải làm Vinh Phỉ và tiểu tổ Bóng Tối mệt chết!
“Ông xã, có thể cử đến một chiếc trực thăng được hay không?”
Diệp Đình suy nghĩ xem xét về đoạn đường này đường, căn bản không có phi cơ trực thăng nào có thể hạ cánh xuống địa hình này, tính ra, cũng không tiếp cận được Vinh Phỉ và An Kỳ Nhi.
Anh suy nghĩ một chút, đột nhiên nói: “Cái lòng sông đó, rất rộng có thể hạ cánh...”
“Đúng! Đúng!” Lăng Vi cũng nhớ ra: “Nơi con sông đó! Chiều rộng của con sông, trực thăng có dừng lại một chút.”
Chính là lần trước, Lão Hắc dẫn bọn họ đến bờ sông đó, Lão Hắc ngồi đó chơi xấu, làm sao cũng không chịu rời khỏi chỗ đó.
Nhưng là... Ngừng ở phía trên mặt sông, cũng rất khó!
Vinh Phỉ chỉ có xuống sông, mới có thể leo lên thang phi cơ trực thăng! Vẫn rất nguy hiểm!
Ai biết trong nước có cái gì... Vạn nhất có cá sấu, rắn nước... Làm thế nào?
Diệp Đình nói: “Trước hết để cho trực thăng đến đây đi. Đưa cho chúng ta chút vật liệu cũng tốt. Bây giờ để cho Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264478/chuong-1686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.