Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình nói: “Nếu không phải tên đó ném truy tung khí ở đó, chúng ta đã phải cùng nhóm người trực tiếp giao chiến, đến lúc rắn độc tới, hai nhóm người chúng ta và bọn họ đều không thể chạy khỏi. Bây giờ... Chúng ta không phải đã an toàn sao?”
Lăng Vi gãi đầu, đột nhiên cảm giác da đầu tê dại.
“Người này là ai? Không biết có phải là tên tiểu phiên dịch không?” Ánh mắt Lăng Vi xoay chuyển nói: “Bên trong nhiều người như vậy, tiểu tử này là dân bản xứ. Còn sợ chết! Tham tiền! Truy tung khí của Lão Hắc đều bị chúng ta lấy, tay lão lại bị trói, khẳng định không phải ông ta làm. Hơn nữa, ông ta cũng sẽ không hại chính anh em của lão ta. Nếu như ông ta có truy tung khí, anh em của ông ta nhất định là chạy tới chỗ chúng ta, chứ không phải là nơi rắn độc tấn công.”
“Em nói đúng...” Diệp Đình nắm bàn tay nhỏ bé của cô, nói: “Hẳn là cái tên tiểu phiên dịch. Chúng ta ngày mai xem xét. Trước phải đề phòng anh ta.”
Sáng sớm ngày thứ hai, chân Tiểu Bát cũng đã tê rần.
Tiểu Kỳ ngồi trong ngực anh, ôm anh ngủ một lúc, cô nương này là thật mệt nhọc, ngủ hô hô, nước miếng chảy đầy người anh...
Ngực ướt tách tách, nhưng anh đều dồn sự chú ý lên màn ảnh, cũng không tâm tình quản quần áo như thế nào.
Hơn sáu giờ sáng, Diệp Đình và bọn họ thu dọn lần nữa.
Tiểu Bát nói: “Mọi người trước khoan hành động, tôi thiết hình ảnh qua xem tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264474/chuong-1682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.