Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Giang Quân dẫn theo thành viên trong đội của mình chạy nhanh về phía này, trong tay họ có mang theo súng, gióng như là lúc nào cũng có thể khai chiến ngay được vậy!
Lôi Tuấn giật mình, đây là thế nào? Chẳng lẽ Quân ca gặp phải mai phục? Bọn họ sẽ không ác đấu với người ta ở bên ngoài rồi chứ?
Thế nhưng không nghe thấy tiếng súng mà!
Giang Quân mang theo người của anh ta, nhanh chóng vọt về hướng sơn động.
Giang Quân vẫn luôn đuổi theo phía sau họ, mấy lần bị ngắt tín hiệu nhưng về phương hướng thì bọn họ vẫn có thể nắm rõ.
Lúc có tín hiệu lại, Giang Quân liền phát hiện Diệp Đình bọn họ giống như hơi lệch đi rồi? Nghiêng về phía trước nhưng chếch bên trái.
Anh ta cho rằng đã xảy ra chuyện gì đó nên vội vàng dẫn người vọt tới.
Trên mặt Giang Quân đầy vẻ khẩn trương! Nhưng khi hìn rõ người giơ cây đuốc thò đầu ra, anh ta lập tức tỉnh táo lại.
“What the… bọn họ không sao!” Một đội viên trong đội Giang Quân mắng một tiếng, đoàn người vội vàng thu súng lại
Giang Quân chạy đến cửa sơn động phát hiện mấy người bên trong đang vô cùng thích thú sưởi ấm, ăn đồ đóng hộp, anh ta lắc đầu, tức đến phát cười. Cả đoạn đường này bọn họ liều mạng chạy sợ đoàn người này xảy ra nguy hiểm, thế mà đoàn người này ngược lại vẫn tốt, ung dung tự tại…
Giang Quân làm bộ không quen biết họ, cẩn thận từng tí, cũng không lâp tức vào sơn động.
Lăng Vi nói: “Bằng hữu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264456/chuong-1664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.