Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Niểu Niểu chỉ cảm thấy da đầu tê dại từng trận.
A Đạt lại âm hiểm như vậy? Cô còn ở cùng một chiến đội đánh tranh giải với cô ta....
Lúc này, Lăng Vi còn nói: “A Đạt thật là nói láo liên thuyên. Không chỉ quan hệ của Hạ Bạch Mai với cô ta rất thân thiết, thậm chí, lúc bọn họ liên lạc với nhau Hi Nhĩ Vương cũng không phản đối, nói rõ.... những chuyện A Đạt làm này, đều là Hi Nhĩ Vương.... gợi ý! Nói như vậy.... ba tháng trước Hi Nhĩ Vương đã biết tung tích của dì Bạch Bình.”
“...”
“Bạch Bình nguy hiểm!” Vương Dần chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng, ông run lập cập: “tiểu Vi, con phân tích rất đúng. A Đạt điều tra ra tung tích của Bạch Bình, Hi Nhĩ Vương không thể không biết. Nói không chừng, ba tháng trước Bạch Bình đã bị bọn họ bắt đi!”
Đột nhiên Diệp Đình giơ tay lên, ý bảo Vương Dần tỉnh táo. Diệp Đình nói: “Chú Vương, còn có một việc, rất kỳ quái.”
Vương Dần nhìn anh chăm chú, tỏ ý anh cứ nói tiếp.
Diệp Đình nói: “Chú Vương, chú đừng bi quan như vậy. Chú nghe con nói chuyện này trước.”
Đoàn người cũng nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình suy nghĩ nói: “Con tính thời gian Hạ Bạch Mai mắc bệnh. Là sau khi hi Nhĩ Vương bị bắt. Các người có nghĩ tới không, Hi Nhõ Vương ở torng tù, ông ta không cách nào liên lạc với bên ngoài, trên người cũng không có trang bị kích phát, làm sao ông ta có thể kích phát vi khuẩn trong người Hạ Bạch Mai?”
Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264425/chuong-1633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.