Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nửa năm trước, cô vừa mới xem hình của mẹ, rõ ràng khi đó mẹ không phải như vầy.
Tào Duệ nói: “Bệnh này của mẹ.... rất kỳ quái, đi rất nhiều bệnh viện cũng không trị hết. Hơn nữa, chẩn đoán của mổi bệnh viện đều không giống nhau. Cái bệnh này của mẹ, rất là cổ quái.”
A Đạt híp mắt, đột nhiên cô nghĩ tới một chuyện.... có thể liên quan đến chuyện mà mẹ từng đề cập không?
Mẹ từng dùng mật mã viết một phong thư dài cho cô, ý nghĩa bên trong thư nói cô nhất định phải cẩn thận người bên cạnh.
Trong thư nói, bà bị người ta trồng vi khuẩn, rất có thể sẽ tùy thời mất mạng, sau này cô có làm việc gì cũng phải dựa vào mình.
Chẳng lẽ, mẹ nói tùy thời bỏ mạng, cũng là bởi vì cái này?
A Đạt ở lại nhà của Tào Duệ, mỗi ngày cô đều ở trong bệnh viện đến tối.
Ngày này, Vương Dần qua xem Hạ Bạch Mai, A Đạt và ông cũng xem như quen thuộc, thỉnh thoảng hai người còn có thể trò chuyện chút ít.
Vương Dần hỏi cô: “Năm nay con bao nhiêu tuổi?”
Một câu hỏi rất bình thường, A Đạt trả lời: “Con cũng không rõ lắm, có lẽ 25 26 tuổi gì đó.”
Vương Dần gật đầu, xem như cũng không sai biệt lắm. Lúc vợ ông mang thai Hạ Bạch Mai cũng mang thai. Cho nên, rất dễ dàng làm được việc treo đầu dê bán thịt chó.
Vương Dần không hỏi nhiều nữa, cô gái này lòng phòng bị rất nặng. Cho tới bây giờ cũng không nói nhiều với ai cả.
Buổi tối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264414/chuong-1622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.