Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đi tới cửa 5011, Lôi Niểu Niểu thấy Tào Duệ đang cầm khăn lông trắng lau mặt cho người phụ nữ đó.
Tóc của bà vô cùng ít, lại rất khô héo, túi vải thưa sau ót, thật giống như mới làm giải phẫu xong không lâu.
Tào Duệ thấy ngoài cửa có mấy người đi tới, anh từ từ giương mắt nhìn qua.
Anh thấy Lôi Niểu Niểu và Lôi Thiếu Tu liền không nhịn được sững sốt.
Lúc này, đột nhiên Vương Dần xông vào phòng bệnh, ông nhìn người nằm trên giường bệnh chăm chú, chợt giật mình!
Nhưng mà, ngay sau đó ông lắc đầu: “Không phải cô ấy....” Ông nhìn mặt bà chằm chằm, chưa có nhìn kỹ đã chắc chắn nói: “Cô ấy không phải Bạch Bình!”
“Ông là ai? Đến đây làm gì?” Tào Duệ không vui nói: “Đây là phòng bệnh, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào!”
Lúc này, Lôi Thiếu Tu giải thích nói: “Tiểu Duệ, con đừng nóng giận. Chú Vương đây cũng là chiến hữu cũ của chú.”
Ông muốn nói, mẹ con... là một người quen cũ của chú Vương.
Nhưng mà, nói đến đây, Lôi Thiếu Tu nghẹn lời. Ông nhìn người phụ nữ trên giường bệnh, đột nhiên phát hiện không đúng: “Tiểu Duệ, sao con lại gọi cô ấy là.... mẹ?”
Mẹ của Tào Duệ là Dương Vũ, căn bản không phải người phụ nữ này nha!
Ông và lão Tào là bạn cũ nhiều năm, lão Tào đổi vợ lúc nào sao ông không biết....
Tào Duệ nhíu mày, hiển nhiên không muốn nhắc tới.
Nhưng, anh vẫn là nói: “Ba và mẹ con đã sớm ở riêng. Sau khi nhà chúng con dọn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264400/chuong-1608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.