Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Thiên Mặc dẫn cô đến chỗ thang lầu. Bên thang máy quá nhiều người, anh không muốn chen lấn.
Lôi Niểu Niểu bị anh kéo, đi từng bước từng bước theo.
Lý Thiên Mặc vừa kéo cô lên lầu vừa nhìn cô chằm chằm nói: “Tình trạng của em tốt như vậy, nhất định không phải cảm mạo nóng sốt.”
Đôi mắt đen sắc bén của anh quét cô một lần, anh nói: “Vô duyên vô cớ chạy đến bệnh viện, nhất định là sợ mang thai đúng không?”
Lôi Niểu Niểu ngây người, đột nhiên cảm giác được anh dùng sức nắm tay cô, lại nghe anh nói: “Em sẽ không mang thai, thời kỳ an toàn của em anh còn biết rõ hơn em nữa.”
“A? Gì?” Lôi Niểu Niểu sợ hãi giương mắt nhìn anh chăm chú. Lý Thiên Mặc vô cùng nghiêm túc nói: “Anh tính được rất chuẩn, sẽ không sai. Không phải thời kỳ an toàn của em anh sẽ đặc biệt chú ý. Em không phát hiện sao?”
“Phốc ---” Lôi Niểu Niểu bị sét đánh bốc khói đến cháy khét.... thật may là đi thang lầu, bên cạnh không có người. Bằng không, cô nhất định sẽ đập đầu vào tường.
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu hoài nghi mình có phải phụ nữ hay không, thời kỳ an toàn cái gì cô hoàn toàn không biết nha! Một người đàn ông như anh lại biết cái này? Còn tính toán nữa?
Còn còn còn.... tính toát chính xác....
Lý Thiên Mặc kéo tay cô, đi tới cừa phòng hóa nghiệm lầu ba, hỏi cô: “Là lấy báo cáo ở đây đúng không?”
“Ừ...” Cô cắn môI, gật đầu. Đột nhiên anh cười: “Uổng công vô ích!”
Anh vừa nói vừa nhéo mặt cô: “Nếu anh không đoán sai, kinh nguyệt của em, đang.... trên đường đến thăm em.”
“Gì?” Lôi Niểu Niểu sợ hãi che bụng, lời nói của anh quá đáng sợ! Anh còn có thể tính ra? Cô còn không biết mình lúc nào sẽ tới, anh lại biết kinh nguyệt của cô đang trên đường đến?
Sao cô lại cứ cảm thấy không tin! Tháng này cô đã chậm rất nhiều ngày đâu! Kinh nguyệt của cô vẫn luôn không có quy luật, chính cô cũng không cách nào chắc chắn, anh lại có thể thuận miệng nói ra.
Lôi Niểu Niểu khinh thường bĩu môi, Lý Thiên Mặc đi đến cửa sổ phòng hóa nghiệm nói với bác sĩ: “Bác sĩ, ngài khỏe. Tôi là tới lấy báo cáo của Lôi Niểu Niểu.”
“Được, xin chờ.”
Báo cáo còn chưa lấy ra, đột nhiên Lôi Niểu Niểu cảm thấy bụng nóng lên. Cô khom người xuống ôm bụng nói: “Em mắc vệ sinh.”
Lý Thiên Mặc kéo cô lại, sau đó, nhét một món đồ vào tay cô: “Mag cái này đi.”
Lôi Niểu Niểu cúi đầu, tầm mắt xẹt qua món đồ mà anh lén lút đưa cho.... con mẹ nó nha! Anh lén lút đưa cho cô cái gì vậy nha?
Băng, băng, băng... vệ sinh! Anh còn mang theo vật này? Lôi Niểu Niểu hoàn toàn bị sét đánh cháy khét!
Lý Thiên Mặc nói: “Hai ngày này là "ngày may mắn" của em, anh sợ em không có chuẩn bị.”
“...” Lôi Niểu Niểu không nói nha.... cô phải khen anh quan tâm tỉ mỉ sao?
Cô vội vàng nhét băng vệ sinh vào túi đeo lưng, nói thật, cô không có chuẩn bị cái này....
Cô đỏ mặt, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh, ai nha mẹ ơi.... người đàn ông này, thật.... làm cho cô không ứng phó kịp!
Lôi Niểu Niểu khinh bĩ mình dùng thành ngữ bậy, nhưng mà, bây giờ tâm tình của cô thật sự là như vậy! Bởi vì, bi kịch phát hiện, cô vừa mới vào nhà vệ sinh, ngồi xuống, kinh nguyệt thật sự tới thăm!
“Chết tiệt ---” CÓ giỏi như vậy sao? Anh, anh, anh, anh.... làm sao anh tính ra?
Nháy mắt Lôi Niểu Niểu ngây ngẩn, trong đầu có một con người nhỏ đang ngạo kiều khoanh tay, kiêu ngạo hừ lạnh nói: “Để cho anh đoán đúng rồi chứ? Để cho anh đoán đúng rồi chứ? Còn có ai?! Đường đường hacker cao cấp thế giới, tốc độ tay vô địch, não lực cao chót vót, ngay cả thời kỳ kinh nguyệt, thời kỳ an toàn của vợ mình còn không tính được thì còn mặt mũi gì nữa?”
Lôi Niểu Niểu che mặt, có phải cô đã sống uổng lắm rồi hay không? Cô là phụ nữ! Ngày tháng của chính mình còn không hiểu! Nhưng mà, rõ ràng tháng này đã chậm nha!
Tức chết! Lôi Niểu Niểu từ nhà vệ sinh đi ra, đã ngây ngẩn đến không tìm ra đường.
Lý Thiên Mặc cầm báo cáo giám định, mặt đầy bình tĩnh đi về phía cô, anh nhìn cô, nhướng mày cười.
Biểu tình “bạn trai em là thần cơ diệu toán” trên mặt của anh chọc cho cô thật muốn đánh anh một trận!
Lôi Niểu Niểu cười miễn cưỡng: “Sao anh biết là ngày hôm nay? Rõ ràng tháng này đã chậm rất nhiều ngày.”
Lý Thiên Mặc nghiêm túc nhìn cô nói: “Cũng không có trễ bao nhiêu. Anh biết tháng thứ nhất kinh nguyệt em là sáu ngày, thời gian lâu hơn người bình thường. Cho nên, lần thứ hai em tới là 34 ngày sau. Lần thứ hai, em lại là sáu ngày, cho nên, thời gian lại lui lại.”
Lôi Niểu Niểu thật là say say, có thể không nghiêm túc thảo luận vấn đề làm người khác đỏ mặt như vậy hay không nha!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.