Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lúc này, đột nhiên một bóng người đi đến mũi chân cô.
Cô ngẩng đầu, thấy Tào duệ thân hình cao lớn mặt đầy nghiêm túc đứng trước mặt cô.
“Niểu Niểu, sao em lại tới bệnh viện?” Tào Duệ và cô đúng lúc đi ngược chiều, suýt chút nữa Lôi Niểu Niểu đã đụng vào anh.
Tào Duệ thấy gương mặt nhỏ của cô trắng bệch, lòng đầy lo âu.
Tào Duệ không nhịn được nhíu mày, trên gương mặt tuấn tú tràn đầy vẻ lo lắng.
“Niểu Niểu, em bị bệnh sao? Em sao vậy? Sao sắc mặt lại không tốt như vậy?”
“A?” Lôi Niểu Niểu lấy lại tinh thần vội vàng khoác tay: “Không sao không sao, em có chút khó chịu nên đến bệnh viện khám. À mà? Anh Tào Duệ, anh tới bệnh viện làm gì?”
Tào Duệ là tới đưa tiền cho mẹ của anh, lại không giao tiền nữa, bệnh viện sẽ đuổi người thật.
Nhưng mà, loại chuyện này làm sao anh nói với Lôi Niểu Niểu được.
Tào Duệ cười nói: “Mẹ anh thân thể không được tốt, đi rất nhiều bệnh viện cũng không chữa hết, một người bạn của ba anh nói bệnh viện này rất tốt, cho nên, anh chuyển mẹ đến bệnh viện này. Cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là bệnh cũ, rất khó trị tận gốc.”
“À....” Nghe có vẻ thật nghiêm trọng... Lôi Niểu Niểu hơi lo lắng.
Lúc cô còn nhỏ, mẹ của Tào Duệ đối với cô rất tốt. Luôn kêu cô là con dâu, con dâu. Có cái gì tốt cũng giữ lại cho cô.
“Anh Tào Duệ, em đi thăm dì với anh đi.”
Đột nhiên Tào Duệ từ chối nói: “Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264396/chuong-1604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.