Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lôi Niểu Niểu thấy sắc mặt anh không được tốt lắm, liền lắc lắc cánh tay anh hỏi: “Anh Thiên Mặc, anh sao vậy? Sắp bắt đầu biểu diễn rồi, mau đi chuẩn bị nha....”
Lôi Niểu Niểu vô cùng hưng phấn, biểu diễn buổi sáng cô có đến hai tiết mục.
Một tiết mục là nhảy điệu múa với các bạn, một tiết mục khác là.... hợp ca với Lý Thiên Mặc!
Lý Thiên Mặc hát rất hay, cô còn thật mong đợi hợp ca với anh, ha ha ha....
Mặc dù cô hát.... rất đáng sợ, nhưng ai bảo Lý Thiên Mặc lại cố tình lôi kéo cô hát chung....
Cô cũng là bất đắc dĩ nha, ca hát không phải khả năng của cô nha. Nhưng mà, Lý Thiên Mặc nói: “Nếu em không hát với anh, vậy thì anh không lên biểu diễn...”
Yến đại, chỉ có Lý Thiên Mặc là được nhiều người ủng hộ nhất nha! Làm sao hiệu trưởng có thể để cho Lý Thiên Mặc không lên đài nha! Cầu xin ông nội, cầu xin bà nội, cũng phải đưa Lý Thiên Mặc lên đài nha!
Cho nên, trách nhiệm của Lôi Niểu Niểu rất nặng nề! Cô phải hát.... cùng....
Lôi Niểu Niểu che mặt, với cái giọng hát banh nóc nhà của cô, hy vọng đến lúc đó không kéo ấn tượng của Lý Thiên Mặc xuống....
Biểu diễn vừa xong, chính là Yến đại và B đại đấu múa.
Tranh giải còn chưa bắt đầu đâu, chỉ với tiết mục biểu diễn cũng đã tràn đầy mùi thuốc súng!
Mặc dù học viện nghệ thuật A đại không có tham gia tranh giải, nhưng mà biểu diễn văn nghệ bọn họ vẫn là tham gia, hơn nữa, phần lớn đều là tiết mục của họ.
Lý Thiên Mặc coi Yến đại biểu diễn, mấy học viện đấu múa xong, là đến lúc anh ra sân.
Anh cùng Lôi Niểu Niểu hợp ca.... “Đứa nhốc cùng cô bé quê mùa”....
Lý Thiên Mặc hát vô cùng dễ nghe, vô cùng thâm tình. Các nữ sinh dưới đài “gào khóc” kêu: “Đây là giáo viên Yến đại sao? Sao lại trẻ tuổi như vậy? Đẹp trai như vậy?”
“Trời ơi --- thầy đẹp trai! Thu em đi! Em muốn chuyển trường vào Yến đại!”
“Gào khóc.... thầy hát thật dễ nghe nha! Sao giọng nói lại từ tính như vậy? Học kỳ tiếp theo có thể chuyển trường sao?”
Hiệu trưởng Yến đại hài lòng gật đầu! Lại không cần phải lo chuyện thu nhận học sinh sang năm rồi....
Đến khi Lôi Niểu Niểu hát, nam sinh dưới đài cũng “gào khóc” kêu: “Ai nha, cô em thật xinh đẹp nha!”
“Nhìn đôi mắt to kia, thật đáng yêu! Có linh khí!”
Ánh mắt Lôi Niểu Niểu vô cùng có thần, to tròn chớp chớp, nháy mắt đã thu hút tâm hồn người!
Nhất là, trang điểm nhẹ nhàng, còn mặc trang phục diễm lệ màu đỏ thẫm, để cho cả người cô giống như một ngọn lửa vậy, trước lồi sau vểnh, eo thon yêu kiều, ánh mắt câu hồn....
Giọng hát của Lôi Niểu Niểu không đủ nha.... vốn là cô còn cho rằng mình vừa mở miệng, bên dưới phải ồn áo đâu.... không nghĩ tới, phản ứng còn thật tốt!
Bởi vì, Lý Thiên Mặc chọn bài có tiết tấu rất nhanh nha! Mà nhanh thì có chỗ tốt là, chỉ cần mình không quên lời, cơ bản là không nghe ra có hay hay không đâu....
Hơn nữa, bầu không khí dưới đài, căn bản là không nghe rõ cô hát cái gì....
Lôi Niểu Niểu nhìn Lý Thiên Mặc cười, cho anh ngón tay cái.
Lý Thiên Mặc và Lôi Niểu Niểu hát xong, bầu không khí toàn trường bị đầy lên tới cao nhất.
Tiếng vỗ tay “Oa oa”! Chủ yếu không phải bọn họ hát hay.... mà là giá trị nhan sắc quá cao nhà...
Dưới đáy còn có một nữ sinh của học viện nghệ thuật A đại lớn tiếng kêu: “Giá trị nhan sắc lớn nhất! Tranh giải không cần so tài nữa, hai người đệ nhất!”
“Ha ha...” Các bạn học dưới đài cười to.
Bạn học B đại không chịu nha! Dựa vào cái gì không cần tranh giải bọn họ đã được hạng nhất!
Tiết mục kế tiếp đến phiên B đại, cũng là giáo sư đại biểu của bọn họ ra sân, tiết mục vị giáo viên này chuẩn bị là “Kỹ thuật miệng máy tính”!
Chính là, anh biên soạn các loại trình tự trong máy tính xong, sau đó trên màn ảnh lớn của võ đài sẽ xuất hiện rất nhiều nốt nhạc, những nốt nhạc này sẽ xếp hàng thành một ca khúc. Ca khúc này xếp xong mọi người nghe ra được là bài “Khó quên kim tiêu.”
thật ra thì cái tiết mục này vô cùng xuất sắc, hơn nữa kỹ thuật rất cao! Nhưng mà, bầu không khí lại kém hơn.
Hiệu trưởng B đại, không quá vui mừng....
Điệu múa của Lôi Niểu niểu tương đối gần chót. Cô hát xong vội vàng chạy ra sau đài bận bịu thay đổi quần áo, trang điểm.
Đột nhiên, nghe có người kêu cô: “Niểu Niểu! Có một tên ngu xuẩn bày tỏ với cậu ở trên đài kìa!”
Nhất thời Lôi Niểu Niểu giật mình, hai ba bước nhanh chóng chạy lên đài. Cô tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, chỉ thấy Kim Lập và một bạn nữ sinh biểu diễn kịch ngắn trên đài...
Kim Lập quỳ một chân, đeo một chiếc nhẫn vào tay nữ sinh, sau đó, thâm tình hô to: “Lôi Niểu Niểu, cô gả cho tôi được không? Tôi yêu cô ---”
“Phốc ---” Toàn bộ học sinh Yến đại quen biết Lôi Niểu Niểu đều phun hết! Đây là.... mượn cái kịch ngắn này bày tỏ với Lôi Niểu Niểu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.