Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trần Thục nói: “Lúc ấy tôi cảm thấy cô ấy hơi kỳ lạ, muốn kéo cô ấy qua hỏi. Nhưng cô ấy lập tức xoay người rời đi. Dáng vẻ như không thể nào đợi được nữa, tôi muốn đuổi theo cô ấy hỏi! Ngay cả áo khoác dài tôi cũng không mặc, chạy đuổi theo cô ấy tới tận cửa thôn. Nhưng chỉ thấy cô ấy lên một chiếc xe ở phía xa xa.”
Trần Thục nhìn về phía ngoài cửa sổ, như đang nhìn thấy lại cảnh tượng lúc ấy, bà ấy nói tiếp: “Lúc đó, trời đã vào đông, Ngoài trời cực kỳ lạnh, trời đông giá rét, lúc đó tôi còn chưa hết tháng ở cữ, bệnh phong thấp ở chân của tôi bây giờ, là di chứng lúc đó để lại...”
Bà ấy nâng lên tay, xoa xoa chân trái của mình.
Lý Khắc Gia vội vàng đưa tay đấm bóp giúp bà ấy. Trần Thục rất vui vẻ, bà ấy vỗ vào tay của con trai mình, rồi nhìn về phía Vương Dần, bà ấy nói: “Những gì tôi biết… đại khái là như vậy...”
Vương Dần gật đầu nói cám ơn, mặc dù lượng thông tin Trần Thục nói ra không được nhiều, nhưng với ông ấy mà nói, tất cả đều là tin tức hữu dụng!
Bây giờ ông ấy đã biết, có lẽ vợ ông ấy không tự nguyện rời nhà đi! Có lẽ bà ấy là bị người nào đó theo dõi... Nói không chừng, là nhóm người của Hạ Bạch Mai ép bà ấy, không đi không được!
Lúc bà ấy rời đi, là dưới tình thế cấp bách, còn mang theo tín vật của ông ấy... Nói rõ bà ấy không nỡ bỏ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264343/chuong-1551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.