Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lý Vân Hào ấn nút màu đỏ, anh hướng lên bầu trời, tùy tiện cười lớn.
Ông giơ hộp điều khiển từ xa, chỉ thiên nói: “Hi Nhĩ Vương tôi, cho dù chết cũng phải kéo các người chịu tội thay!”
“Ha ha ha ——”
Ông ta ngửa mặt cười to, lại nói: “Đồ vô dụng các người, có con trai có con gái, đều có ràng buộc! Đây chính là nhược điểm của các người! Hi Nhĩ Vương tôi không có người thân! Tất cả người thân của tôi đều do chính tay tôi giết chết! Tất cả bọn họ đều chết trong tay tôi! Tôi muốn xưng vương! Cho nên tôi không có nhược điểm! Các người làm sao đấu với tôi!”
Tất cả mọi người dưới đất đều ngẩng đầu lên nhìn Lý Vân Hào nổi điên.
Lý Vân Hào vừa đè huyệt Thái dương vừa cười to, hét to!
“Tất cả đều phải chết! Tất cả đều phải chết! Tất cả các người đều phải chết! Không có một ai chạy được!”
“Chết đi! Nổ đi —— Tôi muốn tất cả mọi người chôn theo tôi!”
Ông ta đợi nổ, nhưng bom chậm chạp không nổ —— xảy ra chuyện gì?
Ông ta nhìn xuống mặt đất, lại nhìn hộp điều khiển từ xa trong tay.
Lúc này, Diệp Đình trên trực thăng gọi cho Tần Sênh: “Tam ca, anh lại lập công.”
Tần Sênh mặc đồ chống nổ, vừa tháo nón sắt —— anh còn chưa để dụng cụ trong tay xuống, mệt mỏi choáng váng…
Quá căng thẳng! Bom lắp đặt trong mê cung Phong Sào này cực kỳ khó tháo!
Anh và mười mấy chuyên gia đồng thời tiến thành tháo bỏ. Ngay trước một giây Lý Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264287/chuong-1495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.