Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình đẩy cô trở về: “Em trở về đi!” Nhưng Lăng Vi lắc đầu: “Hai chúng ta cùng đi, càng có thể phân tán được sự chú ý của anh ta. Anh ta chỉ có một khẩu súng! Hai chúng ta sẽ có cách đánh lạc hướng anh ta.”
Diệp Đình không muốn để cô tới, nhưng lúc này mặt sẹo đã cầm súng chỉ vào bọn họ: “Đừng đi quá nhanh! Quỳ xuống! Quỳ xuống —— Tôi bảo hai người quỳ xuống!”
Tất cả mọi người đều hít ngụm khí lạnh, Diệp Đình và Lăng Vi đều không do dự nào, khuất tất quỳ xuống. Tất cả mọi người đều bị shock lại hít một hơi khí lạnh!
Tiểu Đông Ni khóc “hu hu “, luôn miệng gọi: “Cha... cha... mẹ... mẹ...”
Lăng Vi giơ tay lên ra hiệu cho bé đừng khóc: “Đừng sợ, bây giờ cha mẹ sẽ tới cứu con.”
Diệp Đình và Lăng Vi quỳ dưới cơn mưa to, nước mưa đã thấm ướt cả người bọn họ! Bọn họ quỳ dưới đất, mưa to quật vào trên mặt, đến ngay cả mắt cũng không mở ra được.
“Ha ha ha ——” mặt sẹo ngông cuồng cười to: “Đầu gối của đàn ông bằng vàng(*)! Hôm nay đại tổng tài quốc tế Đỉnh Phong, còn không phải đang quỳ trước mặt ông đây!”
(*)Ý muốn nói đàn ông chỉ đứng không quỳ
Giang Quân hận không thể bắn một phát súng đánh gục mặt sẹo, nhưng mặt sẹo đang nhìn chằm chằm vào anh ta, anh ta động cũng không dám động, chỉ cần anh ta hơi nhúc nhích, mặt sẹo sẽ nổ súng ngay lập tức!
Mấy cảnh sát bên cạnh cũng đều tức giận đến nỗi hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264266/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.