Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bầu trời dần tối đen, nhưng không có gió lớn, mưa cũng không lớn.
Diệp Đình dừng một lúc, rồi lại cầm điện thoại hỏi: “Chỉ có xe, không phát hiện ra người?”
Không biết đầu điện thoại bên kia nói cái gì, lại nghe thấy Diệp Đình nói: “Có xe ở đó, nói rõ người đang ở gần đó. Bọn họ có nhiều người, mục tiêu sẽ lớn hơn, chú ý giám sát!”
Lăng Vi và Lôi Đình vội vàng xuống xe.
“Có đầu mối gì sao?” Lôi Đình vội vàng hỏi, Diệp Đình nói: “Vừa rồi đã tìm được xe, anh đoán có lẽ người chưa chạy được quá xa, chúng ta mau chóng qua đó thôi!”
“Được!”
Giang Quân cũng đã biết tình hình, lập tức tổ chức lực lượng cảnh sát, đuổi theo hướng của kẻ bắt cóc. Nhưng lại sợ bứt dây động rừng, nên bọn họ đều phân theo nhóm, hành động bí mật.
Trong xe, Diệp Đình giao một nhiệm vụ cho Lý Thiên Mặc: “Thiên Mặc, tiểu đội bóng tối của tôi đang điều tra, phải che giấu tín hiệu của mình. Cậu giúp tôi che giấu tín hiệu của bên ta rồi lần theo tín hiệu của đối phương.”
“Được!” Lý Thiên Mặc lập tức mở máy vi tính của mình ra, Diệp Đình dùng máy vi tính của anh kết nối với tổ đội điều tra. Cứ như vậy, tín hiệu của tiểu đội điều tra được che giấu, Lý Thiên Mặc bắt đầu thiết lập lệnh phản theo dõi.
Diệp Đình có rất nhiều chuyện phải làm, bây giờ anh không thể dồn hết tâm trí vào chuyện này. Cũng may, anh có rất nhiều anh em hỗ trợ.
Lúc chạy tới gần xe của kẻ bắt cóc, Diệp Đình nói: “Mọi người chờ ở trong xe trước, tôi đi xuống xem tình hình thế nào.”
Lăng Vi nói: “Em đi cùng với anh.”
Diệp Đình gật đầu, tiểu Vi là người tinh tế, nói không chừng, cô có thể phát hiện ra cái gì đó.
Hai người xuống xe, Lăng Vi nhìn chung quanh, nơi này là một trạm xăng tư nhân... trên cả con đường dài, ngoài trạm xăn này ra, không còn kiến trúc nào khác.
“Tại sao bọn họ lại bỏ xe lại đây?” Lăng Vi hơi không nghĩ ra. Cô quan sát kỹ trạm xăng, lúc này trong trạm xăng không có một bóng người!
Diệp Đình nói: “ Rất có thể nhân viên của trạm xăng... là người tiếp ứng bọn họ. Bọn họ nhất định đã chạy thoát từ nơi này.”
“Đúng!” Lăng Vi cũng suy nghĩ như vậy.
Diệp Đình gọi điện thoại cho Giang Quân: “Các anh đã tới chưa? Đến rồi thì mau vào đây đi.”
Giang Quân và những cảnh sát khác vội vàng đi vào, Diệp Đình nói: “Bọn họ nhất định đã chạy thoát từ chỗ này, Không phải anh đã bố trí lực lượng cảnh sát ở chỗ này sao? Có phải cảnh sát của anh cũng bị bọn họ bắt rồi hay không?”
Giang Quân lập tức liên lạc với nhân viên tổng đài: “Nhanh giúp tôi điều tra, ai là người kiểm soát ở trạm xăng XXX trên đại lộ 201!”
Đầu điện thoại bên kia truyền tới tiếng đánh máy, chỉ chốc lát sau, nhân viên trực tổng đài trả lời: “Là cảnh sát Lý Lực Hùng, nhưng bây giờ không gọi được điện thoại cho cảnh sát Lý, chúng ta đã mất liên lạc với anh ta nửa giờ rồi!”
Giang Quân toát mồ hôi lạnh, đối phương còn dám bắt giữ cảnh sát! Thật sự không biết là gan của bọn chúng lớn như thế nào!
Lăng Vi nhặt được đầu mẩu thuốc lá ở dưới mặt đất, cô nghi ngờ nói: “Không phải là trong trạm xăng không cho hút thuốc hay sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.