Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người kia giận đến muốn nổi đóa! Lão Lôi điên rồi —— cho ông ta 10 phút để điều tra? Điều tra cái quỷ ah! Ngay cả tên, thân phận cũng không cung cấp, muốn kêu ông ta là heo, cứ việc nói thẳng! Cần gì phải vòng vo vòng lớn như vậy!
Lôi Thiếu Dục nói một câu cuối cùng: “Diệp Khanh, nhà sinh vật học tế bào.”
Ông không cho thêm tin tức nào, liền tắt laptop, che giấu tín hiệu với bên ngoài. Cuộc nói chuyện của bọn họ thuộc về cơ mật, nên không thể bị bên ngoài điều tra được. Bọn họ dùng nội mang, tránh cho bị lộ bí mật quan trọng.
Diệp Khanh giương mắt, dè dặt liếc ông, ông cũng đang nhìn bà… Diệp Khanh thấy sắc mặt ông vốn âm trầm đột nhiên trời quang trăng sáng, tâm tình tốt. Ông cười lên, trong lòng lặng lẽ nói: “Tôi thiếu bà quá nhiều…”
10 phút sau, xe chậm rãi lái vào một đường nhỏ, sau đó trải qua mấy trạm gác, xem lái vào một sân cực lớn.
Bọn họ không hề gặp trở ngại, hiển nhiên người kia đã điều tra, không tới làm khó ông. Diệp Khanh nhìn thấy rất nhiều binh lính và xe quân sự…
Còn nữa, khi xe chạy qua những binh lính này, bọn họ đều sẽ chào trang nghiêm.
Diệp Khanh vô cùng khẩn trương, vừa đổi xe, bà không còn ngồi trên đùi ông nữa. Lúc này đột nhiên lại khẩn trương, đầu cũng bắt đầu đau… Bà miễn cưỡng chịu đựng.
Bà ngồi sát ông, ông và bà vẫn mười ngón tay đan vào nhau. Một tay khác của ông không ngừng vỗ mu bàn tay bà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264230/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.