Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Anh vén tay áo lên sau đó duỗi tay mở cửa, Lôi Niễu giơ tay phủi phủi trước mũi: “Ba cũng thật là… căn phòng này làm sao mà ngủ? Nhiều năm chẳng có ai ở.”
Cô xoay người đi xuống lầu: “Đi, đi vào phòng tôi.”
“Hả?” Lý Thiên Mặc sửng sốt.
Lôi Niễu quay đầu trừng anh: “Không phải bảo anh đi phòng tôi ngủ mà bảo anh chỉ cho tôi qua cửa thứ hai.”
“À…” Lý Thiên Mặc ôm máy tính của mình ra ngoài liền đóng cửa lại.
Anh đi theo Lôi Niễu xuống lầu, Lôi Niễu trừng anh, thầm nghĩ giống như tên ngốc vậy… phòng bà tốt còn không vào, ngoại trừ người nhà còn chưa có nam sinh nào vào đâu.
Di xuống lầu hai, Lôi Niễu dẫn anh tới cuối hành lang, phía nam chính là phòng cô, căn phòng vô cùng sáng sủa, vừa mở cửa, Lý Thiên Mặc đã thấy đám nhạc cụ bên trong.
Lý Thiên Mặc cười nói: “Tôi còn trưởng phòng con gái các cô đều là búp bê hồng phấn cơ…”
Phòng của cô không hề như vậy, toàn là màu nâu, xam, xanh nhạt.
Lôi Niễu nói: “Búp bê gì chứ, không phải là phong cách của tôi. Tôi không thích nơ bướm, búp bê hồng phấn này nọ.”
“‘Ừ.” Lý Thiên Mặc gật đầu nhìn cô: “Trông cô tương đối có khí khái, tôi rất thích phong cách này của cô.”
Lý Thiên Mặc không nhìn lung tung mà nghiêm chỉnh ngồi một chỗ.
Cảm giác phòng cô rất gọn gàng, sạch sẽ, tuy không có búp bê này nọ nhưng rất thơm… tự nhiên, tươi mát, có hương vị phụ nữ.
Lôi Niễu đi tới chỗ máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264190/chuong-1398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.