Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Diệp Đình lật hình hỏi ông: “Chú, ba… cháu… trải qua những gì, chú có thể nói qua cho bọn cháu không?”
Lăng Vi nắm tay Diệp Đình, lúc này nói từ ‘ba’ cực kì khó khăn.
Cô có thể hiểu trong lòng anh khổ sở thế nào, hai mươi mấy năm cho tới giờ chư từng gọi qua, hơn nữa lúc còn bé còn có bóng ma tâm lý đối với chữ ‘ba’ này.
Nhưng mà Lăng Vi tin rằng Diệp Đình sẽ từ từ vượt qua dù sao anh vẫn luôn là người kiên cường.
Lôi Thiếu Tu cầm tấm hình, lật xem liền nói: “Tấm hình các cháu đang xem là chụp khi chúng ta được trăm ngày, đây là chú còn đây là anh chú.”
Hai người bọn họ là anh em sinh đôi, cho nên cùng nhau chụp tấm hình khi sinh ra được 100 ngày.
Ông lại cầm tấm hình bên cạnh: “Đây là trước khi chúng ta vào đội thiếu niên, trường học chụp cho, chú và anh trai là học sinh tiêu biểu, 12 tuổi liền nhảy lớp lên trung học, anh trai chưa tới 14 tuổi đã vào đại học quân khu tốt nhất thủ đô. Chú muộn hơn anh trai một năm, 14 tuổi mới vào. Bởi vì lúc 13 tuổi chú bị bệnh nặng, học chậm khóa học cho nên không học cùng anh ấy.”
Lăng Vi cảm thán: “Thì ra chú và ba giỏi như vậy… nhảy lớp đấy. 13 tuổi học đại học,q úa nhanh rồi…”
Lôi Thiếu Tu nói: “Cái này chưa tính là nhanh, vốn còn có thể nhanh hơn nhưng ông nội các cháu lo lắng chúng ta không theo kịp tiết tấu sinh hoạt nên mới để muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264176/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.