Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói xong với Diệp Đình, lại nhìn sang Lăng Vi tiếp tục nói: “Đây là chị dâu của em đúng không? Chị dâu… nhìn qua đã thấy chị rất có tri thức hiểu lễ nghĩa, nói không chừng anh Đình của em cho bọn em vào đây, là chủ ý của chị đúng không.”
Lăng Vi cười phì thành tiếng, cô bé này còn có tật nói nhiều nữa…
Được… không nay có cô bé này… chắc chắn sẽ không cứng nhắc nữa rồi…
Lôi Niểu Niểu thấy lc bật cười, lập tức vỗ đùi: “Chị xem kìa! Đúng đúng không? Đúng đúng không? Em đoán trúng rồi chứ gì? Ôi chao chị dâu à… bất kể Đình ca có phải anh trai ruột của em hay không, thì chị cũng sẽ đều là chị dâu em!”
“…” Lăng Vi muốn nhịn cười, nhưng thật sự không thể nào nhịn được. Cô lại che miệng bật cười…
Lôi lão gia tử thở dài một cái: “Tổ tiên ba đời nhà chúng ta, lại sinh ra một đứa biết ăn nói như con…”
Lôi Niểu Niểu không vui: “Sao chứ ạ? Ông nội à… con biết ăn nói, mà ông còn thấy mất hứng… Có khi con mà là một cái hũ nút, nạy mãi cũng không nạy ra được một cái rắm, thì chắc ông cao hứng lắm luôn ấy ạ?”
Trong phòng khách nhanh chóng truyền đến những tiếng cười phì. Lôi Niểu Niểu nhìn xung quanh một vòng, trong đầu nghĩ, con mới có có một chữ ‘rắm’ thôi mà… mọi người cũng đâu cần dùng ‘miệng’ phối hợp với con như vậy chứ…
Vừa nghĩ, lại vừa lắc đầu, đột nhiên nghĩ đến chuyện chính mà ông nội giao phó cho mình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264134/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.