Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mắt Diệp Đình nhìn cô ngày càng trở nên nóng bỏng, Lăng Vi cố ý cắn môi, làm ra vẻ ‘anh thật đáng ghét’ nhìn anh… đôi mắt khẽ hí lại kia khiến tay anh cũng nắm chặt hơn: “Á ——” Lăng Vi kêu một tiếng, là anh đã vô tình dùng sức nhéo một cái.
Diệp Đình còn đang nhéo mặt cô mà, anh quên mất… mà lại dùng sức như thế, Lăng Vi liền trở nên nóng nảy, cũng vươn tay véo anh, cô duỗi tay véo lên mặt anh, dùng hết sức của mình, hai người liền anh véo em, em véo anh…
Ôi chao… Quản gia Vương đang đi đến bỗng chợt che mắt mình lại… Tình huống gì thế này?
Ôi chao ôi chao, ông đã nhiều tuổi rồi, không chịu được loại… kích thích như thế này đâu… đây là đang đánh nhau thật, hay là tán tỉnh ve vãn vậy trời?
Quản gia Vương coi như mắt mình mờ rồi, cái gì cũng không nhìn thấy.
Lăng Vi thấy quản gia Vương bước vào, vội vàng buông Diệp Đình, Diệp Đình cũng buông cô ra, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bị anh véo đỏ ửng, lại đau lòng thổi thổi cho cô, rồi hôn hôn.
Lăng Vi mất hứng: “Vô dụng! Mới vừa rồi lúc véo em, sao anh lại xuống tay được chứ?”
Diệp Đình nói bên tai cô: “Bởi vì nhìn mặt em quá non nớt, anh chỉ đang thử xem có thể véo ra nước được không. Vừa rồi lúc em véo anh, cũng thật là độc?”
Lăng Vi nói: “Em chỉ thử xem da mặt anh có dày như tường thành hay không thôi mà… Em chỉ kiểm tra thử xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264132/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.