Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Kiệt Sâm hấp tấp nói: “Không phải, phu nhân đừng nóng nảy, không pải tiên sinh xảy ra chuyện.”
“Ai nha.... cậu thật là hù chết tôi....” Lăng Vi bình tĩnh lại, liền nghe Kiệt Sâm nói: “Tiên sinh đang trong phòng họp, nhưng mà.... dưới lầu của chúng ta bị người chặn lại.”
“Ai vậy? Ai mà lợi hại như vậy, dám chặn cửa của Đỉnh Phong quốc tế?”
Kiệt Sâm cười khổ nói: “Người kia nói, ông chủ của chúng ta là cháu ruột của ông ----”
“Ha ha....” Lăng Vi cười, lời này nghe sao giống như đang mắng người vậy? Nhưng, cô lập tức nghĩ đến... có phải người của Lôi gia không nha?
Lăng Vi nói: “Tôi lập tức đến, cậu trấn an lão gia tử trước.”
“Phu nhân, cô mau tới đi.” Đột nhiên lại nói: “Tôi nói sai rồi, không cần tới nhanh, cô vẫn là chú ý an toàn.”
“Được, cám ơn cậu.”
Lăng Vi tranh thủ thời gian bảo tài xế quay đầu, vốn là cô muốn đi nhà xưởng, bây giờ bên Diệp Đình gặp chút phiền toái, cô phải đi qua xem thử.
“Phu nhân ---”
“Phu nhân....”
Lăng Vi xuống xe, từ từ lên bậc thang, Amay lập tức chạy đến đỡ cô: “Phu nhân, xem.... không phải ông lão kia là nói....”
Cô muốn nói, không phải lão gia tử kia nói ông chủ của họ là.... cháu trai của ông.... nhưng mà sao cô dám nói lời này nha? Tìm đánh à....
Lăng Vi gật đầu, ý bảo đã biết.
Cô đi về phía lão gia tử, nhìn thấy vị đứng bên cạnh lão gia tử kia là tiên sinh của Phương Di.
Cô lễ phép đưa tay, giới thiệu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264128/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.