Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vinh Phỉ ôm cô vào trong ngực, trong lòng anh biết, cho tới bây giờ trong miệng cô gái này chưa từng có câu nào là lời nói thật lòng, nhưng, anh lại yêu thích loại tính tình này của cô. Giống như con yêu tinh đầu độc lòng người vậy.
Anh, thật đúng là tiện!
Cánh tay nhỏ của Angle ôm cổ anh, cô nửa quỳ trên ghế dài, đối mặt với anh. Vinh Phỉ hôn lên, nụ hôn thật tinh tế. Ngón tay cô xoa xoa sợi tóc anh: “Anh tứ, yêu em....”
Giọng nói nũng nịu ngọt ngào ai mà không yêu.... nụ hôn của Vinh Phỉ nháy mắt càng nóng cháy hơn.
Anh vừa hôn, vừa sửa lại lời nói của cô: “Kêu chồng, anh tứ gì chứ.”
Anh vừa mới dứt lời, đột nhiên Angle cảm giác được trên ngón tay áp út có thêm một vòng sắt lạnh như băng.... cô giơ ngón tay lên nhìn, quả nhiên.... sao có thể là vòng sắt... anh đeo một chiếc nhẫn kim cương lên ngón tay áp út của cô.
“Anh tứ ----” Angle rời khỏi thân thể anh khoảng nửa mét, ánh mắt cô tràn đầy sợ hãi: “Anh tứ....”
Vinh Phỉ nghẹn cười nói cô: “Một chiếc nhẫn thôi, đã làm em sợ như vậy?”
Trong lòng Angle nóng nảy! Đứng ngồi khó yên --- cô nhìn ánh mắt Vinh Phỉ chằm chằm, vô cùng nghiêm túc nói: “Anh tứ, đừng như vậy.... em sẽ hại anh.”
Trong mắt cô tràn đầy cầu xin, cô không hy vọng Vinh Phỉ vì cô mà bị dính líu gì, một năm có thể gặp mặt mấy lần, cô đã rất thỏa mãn. Cô không thể cột anh vào bên người, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264105/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.