Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Hàn Yến đang gọi điện thoại cho tiểu tổ mười người nói: “Cuối tháng năm, đầu tháng sáu. Đại khái.... tôi có thể khôi phục. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, các người lại có thể thấy một người đẹp trai, mê người hơn là tôi.”
“Phốc ha ha ha ---” Đoàn người “gào khóc” kêu lên, bầu không khí lập tức sôi động hơn, cảm giác giọng nói chuyện này, không giống anh Yến.
Lăng Vi hỏi anh: “Tiểu Yến, thật sự là em đang đánh chữ sao? Sao chị lại cảm thấy giống Đào Hoa vậy?”
Hàn Yến “...囧 vài cái 囧.... bị chị phát hiện rồi.”
“Ha ha ha.” Lôi Tuấn vỗ đùi nói: “Thì ra thật là chị dâu nha!”
Đào Hoa cười lớn:“Ha ha, có rõ ràng như vậy sao? Sao các người lập tức đã nhìn ra vậy?”
Lăng Vi nói:“Hàn Yến là một tên ít nói nha....”
Đào Hoa: “囧, em là nói nhiều sao?”
Lăng Vi nói: “Chính em không biết sao?”
Đào Hoa: “.... Đột nhiên không muốn nói chuyện với chị nữa....”
“Ha ha ha ---thật vui mừng, lúc nào chúng ta nên chúc mừng?” Lôi Tuấn ồn ào nói: “Chúng ta tụ họp tại căn cứ một lần đi! Tiểu Yến đã tìm ra cách chữa trị! Thật đáng mừng nha!:
Đột nhiên Lăng vi nói: “Ngày quốc tế thiếu nhi một tháng sáu, chúc tiểu Yến ngày lễ vui vẻ.”
...
Đoàn người còn chưa kịp phản ứng... đột nhiên Lôi Tuấn phản ứng lại: “Chúc tiểu Yến quốc tế thiếu nhi vui vẻ.”
Hản Yến: “...”
Tế bào của anh sống lại, không có nghĩa là anh phải mừng quốc tế thiếu nhi, được không?
Hàn Yến vui vẻ cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264103/chuong-1311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.