Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi cười lên, tắt điện thoại di động. Những người bạn trên mạng này thật là rất bao dung.... đây là thích cô cỡ nào nha? Ngay cả cô mắng chửi người, bọn họ đều cảm thấy đáng yêu?
Vương Tấn giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Lập tức mời luật sư tới, ông muốn cáo Lăng Vi công kích tinh thần, đây là hạ nhục người khác!
Luật sư nhìn tấm hình này, tận tình hỏi ông: “Bà chắc chắn.... muốn ồn ào vậy sao? Bà cảm thấy Hào Duệ còn chịu được dày vò như vậy sao?”
Vương Tấn giận đến xanh mặt, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Ông thật phái người đi đống rác khu X tìm đinh ốc. Kết quả.... thật đúng là tìm được.
Mười lăm rương lớn, còn dính đầy phân chó....
Vương Tấn thật muốn cắn răng, muốn nói không cần! Nhưng mà, đặc biệt, ông rất thiếu tiền!
Lập tức để cho người dời trở lại.
Tin tức đêm đó.... Lâm Nhất Kiệt liền tung chuyện này ra, bộ phận xe hơi của Hào Duệ, lại là nhặt từ đống rác ra....
Lăng Vi dựa vào trong ngực Diệp Đình, cười to.
“Ha ha ha ---”
Vương Tấn nha Vương Tấn, ông là do Tôn Ngộ Không phái tới chọc cười tôi sao? KHó trách hơn mấy chục tuổi, Vương Vinh Diệu còn không giao quyền cho ông.
Một tên ngu ngốc, não tàn như vậy...... cũng khó trách Vương Vinh Diệu không tin ông được.
Lăng Vi ủi ủi trong ngực Diệp Đình: “Chồng, cám ơn anh nha.... chiêu “kéo giá cổ phiếu xuống” đó của anh thật là xinh đẹp, em đã học được.”
Diệp Đình nói: “Từ từ học, chồng em còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264100/chuong-1308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.