Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bây giờ tin tức của internet vô cùng phát triển, không giống như lúc trước muốn lừa gạt chuyện gì còn tương đối dễ dàng. Thời đại bây giờ này, cậu muốn lừa gạt cái gì, có thể lừa gạt được sao?
Vương Tấn vô cùng dễ thương lượng “mời” Lâm Nhất Kiệt bọn họ đi, trong lòng ông hận nghĩ, mẹ nó..... xây xưởng lại, không có mấy triệu căn bản là không xong được! Hơn nữa, rất lãng phí thời gian nha ---- cho dù động tác của bọn họ có nhanh cỡ nào, vậy thì ít nhất cũng phải một hai tháng.
Mấy triệu, ông có thể lấy ra, nhưng mà, bây giờ thời gian chính là sinh mạng của Hào Duệ nha!
Vương Tấn sắp tức chết, Lăng Vi con tiểu tiện nhân này! Thật đúng là biết gây chuyện cho ông!
Lăng Vi ở trong xưởng vô cùng vui vẻ chỉ huy đoàn người lắp đặt dụng cụ, cô vừa xem phỏng vấn của Vương Tấn vừa hừ lạnh nói: “Cái lão già này.... luôn đào hố cho mình.... ha ha, nhiều cái hố như vậy, tôi xem ông đến khi nào mới lấp hết được.”
Lăng Vi thật không nghĩ tới.... Vương Tấn sẽ gọi điện thoại cho cô, vốn là, cô nhìn xem thấy số xa lạ sẽ không nhận, nhưng mà.... cái số này vẫn gọi vào mãi.
Lăng Vi suy nghĩ, cái người bị bệnh thần kinh này là ai? Đột nhiên một tin nhắn truyền tới: “Tao là ộng tổ của mày ---- Vương Tấn!”
Lửa giận trong lòng Lăng Vi cháy lên bừng bừng, lập tức trả lời một cậu: “Bà tổ của ông --- là tôi không rãnh!”
Mẹ nó! Có bệnh!
Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264098/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.