Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cô ngồi thẳng nói: “Theo như lời anh nói.... vật này thật sự không bình thường nha? Cầm đi hóa nghiệm thử xem?”
Diệp Đình nói: “Ngày anh trở về đã đưa cho Quân Dương hóa nghiệm. Bữa tiệc lúc nãy, là cậu ấy tới đưa nút áo lại cho anh.”
“À...” Lăng Vi vội vã hỏi: “Quân Dương nói thế nào?”
“Cậu ấy nói, chất liệu này.... có có chút đặc thù, mặc dù không quá thường gặp, nhưng mà xe buýt trong núi quả thật có loại kim loại này. Cái nút áo này hẳn là có ai đó trong núi tìm được loại vật chất này sau đó luyện ra.”
Lăng Vi gật đầu, cô suy nghĩ rồi nói: “Vậy... nói không chừng, chính là người của căn cứ thí nghiệm dùng loại vật chất đó làm thí nghiệm, sau đó tinh luyện lại. Làm thí nghiệm còn dư lại, bọn họ không thể trực tiếp vứt bỏ, liền làm thành nút áo, tránh cho rác rưởi không dễ xử lý.”
Diệp Đình nhìn ánh mắt cô chằm chằm, cười nói: “Anh cũng nghĩ như vậy. Bởi vì Quân Dương nói, thủ tục để rèn loại vật chất này vô cùng phức tạp, nhất đình là một đoàn đội cực kỳ chuyên nghiệp mới làm được.
Ánh mắt Lăng Vi sáng lên: “Nói như vậy, nhất định là có căn cứ! Chẳng qua là chúng ta không tìm được!”
Ánh mắt Diệp Đình thâm trầm, không có kết luận.
Lăng Vi đưa tay cầm lấy nút áo chống càm nhìn. Cô lật nút áo trong tay qua lại, đột nhiên nói: “Chồng... có vẻ như em đã gặp cái nút áo này ở đâu rồi!”
“Em gặp rồi?” Diệp Đình giật mình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264048/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.