Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong ánh mắt Lâm Nhất Kiệt lộ ra vẻ kiên định! Kiên định đến khó mà rung chuyển được!
Không ít ký giả tại chỗ khịt mũi coi thường nhìn anh, tự cho là mình chính nghĩa sao? Cậu chờ mà xem, hôm nay cậu có thể bước ra cái cửa này hay không?
Các ký giả đều ngừng việc đặt câu hỏi lại....
Nháy mắt không khí của hiện trường lạnh đến cực điểm!
Vương Vinh Diệu tức giận đến đầu ngón tay run lẩy bẩy ---- ông nháy mắt ra dấu với nhân viên an ninh. Tỏ ý bọn họ mang thằng nhóc thối tha này đi.
Ai bảo anh dám quấy rồi! Thật là thiếu dạy dỗ!
Nhân viên an ninh đi tới, còn chưa có chạm vào cánh tay của Lâm Nhất Kiệt, đột nhiên ---- chung quanh Lâm Nhất Kiệt có bốn người lạnh lùng đứng ra.
“Chúng tôi là hình cảnh của Giang thành, bây giờ chúng tôi hoài nghi tập đoàn Vương thị có hiềm nghi lấy trộm buôn bán cơ mật của người khác, mời các vị theo chúng tôi về cục cảnh sát hỗ trơ điều tra.”
Họp báo ký giả, nháy mắt biến thành hiện trường bắt người.
Vương Vinh Diệu lập tức bị mang đi -----
Vương Vinh Diệu xài một khoản tiền lớn để cho Sở Hưng Văn gánh tội cho ông, Sở Hưng Văn là trưởng thiết kế của Hào Duệ, ông thừa nhận đã từng lấy trộm con chip của Lăng Vi... bởi vì, mặc dù ông là tổng thiết kế của Hào Duệ, nhưng mà, ông già rồi, đột nhiên đám hậu bối mạnh mẽ đuổi theo, làm cho ông rất có cảm giác nguy cơ.
Ông đã sắp đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264045/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.