Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh đang quấn quít đâu, chỉ thấy Ninh Hạ vuốt mặt, mặc quần áo ngủ con gấu màu hồng đi ra, tóc cô rối loạn, ánh mắt vẫn mơ màng, hình dạng vô cùng đáng yêu.
Ninh Hạ mơ mơ màng màng đi vào phòng beo61, thấy anh đang nhắn nhó nhìn nồi cơm điện.
“Sao vậy?” Cô đi tới bên cạnh anh, nhìn vào nồi cơm điện, chỉ chốc lát liền cười phun ra ngoài: “Anh nấu?”
“...” Giang Quân thật.... không muốn thừa nhận......
Ninh Hạ che miệng cười: “Để em đi.... anh chờ nha, em đi rửa mặt.”
Cô đi vào phòng tắm tắm sơ, sảng khoái tinh thần bước ra.
Cô múc cơm trong nồi ra bỏ vào nồi khác, lại đổ nước sôi vào, nấu một hồi: “Có thể uống cháo rồi!”
Nháy mắt Giang Quân cảm thấy..... thật thần kỳ....
Lúc nãy sao anh không nghĩ tới.
Ninh Hạ làm một ít rau, hai người vui vẻ ăn với nhau xong, hôm nay Ninh Hạ cố ý xin nghỉ một ngày, đi chỗ làm phim quay quảng cáo.
Buổi trưa lúc Giang Quân tới, chỉ thấy trên mặt Lăng Vi tràn đầy nụ cười sắp đặt nội dung với công ty quảng cáo.
Vốn, công ty quảng cáo sắp đặt là, để cho nam chính và nữ chính đừng bên cạnh xe, nhìn nhau thâm tình.... nhưng mà, sau khi Lăng Vi xem, cô cùng không hài lòng!
Cô nói: “Nhìn nhau thâm tình? Vậy thì có là gì? Ôm hôn thâm tình mới đủ nha!”
Cô cầm một cây bút lên gạch hai chữ “nhìn nhau” trên bản thảo đi, vô cùng tiêu sái đổi thành hai chữ “ôm hôn” to!
Ha ha ha ---- Con người nhỏ bé trong đầu Lăng Vi chống nạnh cười to. Anh Quân, Ninh Hạ, đừng nói em không giúp hai người nha....
Dạo diễn nhìn hai chữ này, đột nhiên vui vẻ: “Đúng vậy, thay đổi như thế thật là không tệ! Vậy thì thử như vậy đi....”
Lúc Giang Quân và Ninh Hạ bị kéo đến sân, hai người nhìn nhau thâm tình. Đang lúc muốn ôm hôn, Ninh Hạ liền cười lăn.... quá khó diễn nha!
Cô và Giang Quân cũng không phải quan hệ tình nhân, hôn môi..... thật xấu hổ nha!
Đồng Dao nhẫn nhịn đến mức đau tim! Cô cười thảm, muốn rời đi.
Rốt cuộc cô tới đây để làm gì? Để cô làm chuyện phá hoại, cô thật không làm được. Cô là thích Giang Quân, nhưng mà, nếu Giang Quân thật lòng thích Ninh Hạ, Ninh Hạ cũng thật thích anh, Đồng Dao cô cũng không thể làm chuyện xấu xa gì chọc bọn họ chán ghét. Đó không phải là tính cách của cô, cũng không phải nhân phẩm của cô.
Đồng Dao đang khó chịu, chỉ tùy tiện ứng phó, cô từ trong đoàn làm phim đi ra. Lăng Vi thấy tâm tình cô không được tốt liền nháy mắt ra dấu cho Kiệt Sâm, Kiệt Sâm vội vàng đi theo.
Đồng Dao lái xe, đi tới một quán bar uống rượu giải sầu. Những tân côn đồ các ké ở đây cũng không nhận ra cô, chỉ thấy một đại mỹ nữ đi ra uống rượu giải sầu đều háo sắc tới mời cô uống rượu. đồng Dao không biết uống gì mấy, tâm tình lại không tốt, những tên không biết xấu hổ kia còn dùng sức chuốt cô, chỉ chốc lát sau cô liền sau...
Những tên côn đồ các ké kia cười ầm lên, bỏ chút đồ vào ngực cô.... những người này, thấy cô thật là say, vừa muốn mang cô đi, đột nhiên, thấy một người đàn ông ăn mặc lịch thiệp đi tới sau lưng cô, anh hơi nghiêng người, nháy mắt đã ôm cô lên.
“Ai? Anh em, sao lại không hiểu chuyện như vậy? Không thấy bọn anh vừa ý cô ta sao?”
Kiệt Sâm không thèm để ý, trực tiếp ôm Đồng Dao lên bước ra ngoài, anh liếc mắt nhìn ra sau lưng, vung tay lên: “Tôi không thích quán bar này, xử lý.”
Kiệt Sâm đặt Đồng Dao vào trong xe, rời khỏi quán bar.
Phía sau, nháy mắt quán bar đã bị cảnh sát bao vây... dám giấu ma túy, các người không muốn sống, cũng đừng hận người khác ra tay ác độc!
Đồng Dao ngủ trong phòng của quán bar một hồi, lúc tỉnh liền nhìn thấy Ninh Hạ và Lăng Vi đang lau mặt cho cô.
Cô rất đau đầu, Lăng Vi nói: “Tôi đi kêu phòng bếp nấu cho cô một ly canh giải rượu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.