Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau đó, cô thấy tất cả mọi người đều nhìn mình cười.
Lăng Vi lập tức phản ứng, cô chạy đến trước gương soi... cái tên gia hỏa này... tay đầy bùn đất của Diệp Đình... quệt lên đầy mặt cô!
Tên bại hoại này!
Cả đám người vừa cười, vừa làm việc. Hiếm khi có thời gian rảnh rỗi thư giãn thế này, mỗi người bọn họ đều rất hưởng thụ.
Đặc biệt là người bận rộn như Diệp Đình, anh cực kỳ khó có thể trộm nghỉ nửa ngày nghỉ ngơi thư giãn thế này.
Bọn họ trồng hai cây hoa đào nhỏ ở trong viện dưỡng bệnh, còn cả hoa hướng dương, cúc vạn thọ và hoa cẩm chướng.... Lại trồng những chậu hoa nguyệt quý, hoa nhài, hoa giấy và lục thảo trố ở phòng âm nhạc và phòng đọc sách.
Sau khi trồng cây xong, viện dưỡng bệnh vốn ảm đạm u tối, lập tức tràn ngập màu sắc bừng lên sức sống.
Bọn họ đứng giữa vườn hoa, vừa cười vừa nháo...
Lão viện trưởng cực kỳ vui vẻ, ông ta nhìn Lăng Tiêu, vui mừng nói: “Xem ra tiểu Tiêu đã hồi phục lại rất tốt rồi, lúc cậu ấy mới tới, cậu ấy không dám nói chuyện với ai. Nhìn cậu ấy bây giờ xem, luôn miệng mỉm cười, hòa đồng vừa nói vừa cười với mọi người.”
Đã hơn nửa tháng nay Lăng Tiêu không trở lại đây, khoảng thời gian này, anh ta vẫn luôn ở tại trang viện, bây giờ trở lại, mấy người bạn của anh ta đều vây quanh bên cạnh. Lăng Tiêu đặc biệt mua quà tặng cho bọn họ, còn nói cho bọn họ biết, bây giờ anh ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264008/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.