Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Lăng Vi ở nhà, vào nhà kính tưới nước cho hoa với Lăng Trí
Chú, bây giờ trời ấm lên rồi, chúng ta chuyển những chậu hoa này qua viện dưỡng bệnh đi.”
“Được được, ngày hôm qua chú đã liên lạc với viện trưởng, ông ấy nói, hai ngày nay khí trời rất tốt, có thể chuyển hoa qua. Ngày mai tiểu Tiêu nghỉ, vừa vặn bảo nó và tiểu Đông Ni cùng đi chuyển hoa luôn.” Lăng Trí nở nụ cười vui vẻ, ông vất vả nửa năm, cuối cùng cũng đã có thành quả.
Mặc dù quá trình hơi trắc trở, nhưng cuối cùng là hữu kinh vô hiểm(*) đi qua.
(*) Hữu kinh vô hiểm: bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm
“Được!” Lăng Vi vui vẻ nói: “Anh tiểu Tiêu và tiểu Đông Ni chắc chắn sẽ rất vui!”
Ngày hôm sau, Lăng Vi và Lăng Trí bận rộn mang hoa đi tặng viện dưỡng bệnh. Trong xe tải trở đầy hoa tặng, tài xế ngâm nga một bài hát cũ: “Hoa dại ven đường... bạn không muốn hái...”
Lăng Trí cười nói
Đây đều là hoa nhà chúng tôi trồng, không phải là hoa dại...”
Tài xế kia “ cười to “Ha ha, đổi một bài khác: “Đóa hoa nhài xinh đẹp...” Lăng Vi thầm nghĩ trong đầu, thằng ngốc Lôi Tuấn này sắp khó giữ được địa vị rồi, có người muốn tranh danh hiệu “Kho chứa bài hát Trung Hoa” với anh ta...
Lúc công nhân di chuyển các chậu hoa xuống, Lăng Trí hỏi Lăng Vi
Lão già Vương Vinh Diệu kia cũng không phải là thứ tốt gì, cháu nhớ phải phòng bị ông ta nhiều vào, nói không chừng, bây giờ ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264006/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.