Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trước khi Lăng Trí ra ngoài, Lăng Vi giao cho ông máy nghe ẩn hình, Lăng Vi thử âm một chút, Lăng Trí tỏ vẻ nghe thấy, âm lượng vừa đủ.
Đi vào quán trà “Tử trúc đình”, Trịnh Minh mời Lăng Trí vào tiểu đình xung quanh nước chảy róc rách. Bầu không khí cổ kính, u tĩnh thanh nhã, rất thích hợp bàn chuyện làm ăn.
Trịnh Minh rửa chén pha trà, rót đầy hai chén xong mới nhìn Lăng Trí nói: “Lăng lão đệ, ông thấy lời lão ca này nói không lọt tai, như vậy ông có lỗi với tôi rồi... Vốn, miếng đất kia của ông tôi rất có thành ý muốn mua, giá nào tôi cũng chịu, ông còn lén lút bán cho người ta! Ông ngẫm lại đi, ông làm như vậy có phải là hơi quá đáng rồi không?”
Trịnh Minh vẻ mặt oán khí, hơn nửa tháng qua rồi, lão còn so đo chuyện này.
Lăng Trí mất hứng, nói với ông ta một câu: “Người ta ra giá hai ngàn chín trăm vạn! Ông ra giá năm trăm năm mươi vạn! Trịnh lão ca, hai ta thật ra ai có lỗi với ai?”
“A... Này...” Trịnh Minh câm nín không nói gì được.
Lăng Trí không khách khí trừng mắt liếc ông một cái.
Trịnh Minh xấu hổ khô khốc cười
Ha hả.”
Lăng Trí hừ một tiếng, nói: “Lúc tôi bán ra tôi rõ ràng có nói với ông, tôi nói tôi ở trong tù lâu quá rồi, không biết giá thị trường bên ngoài. Lão ca, hai ta thật ra là ai quá đáng? Hai ngàn chín trăm vạn, trừ đi năm trăm năm mươi vạn, ông tính giúp tôi đi, chênh lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1264002/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.