Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô ta cố chịu đựng cơn đau tê tâm liêt phế, cắn răng nói tiếp: “Sau khi tôi giả bộ có đứa nhỏ, vẫn luôn luôn suy nghĩ, làm sao để cho đứa nhỏ này ‘bị sảy’, cho nên bác sĩ kia cũng nói với tôi, bảo tôi hãy nói là mình mang thai đôi… còn nói niêm mạc tử cung của tôi mỏng… không gánh được thai đôi. Thế nhưng, ai lại nghĩ tới, Diệp Đình tìm ra được một bài thuốc bí truyền, nói là có thể giữ được cái thai… Tôi không thể không bịa ra một lời nói xạo, nói là tìm một loại thảo dược, mới có thể giữ được đứa nhỏ…. Vốn dĩ tôi định ăn xong thứ thảo dược này thì sẽ liền sảy thai… ai có thể nghĩ đến, các người lại bắt tôi đi… các người không thể giết tôi! Không được để cho con đàn bà nào khác chiếm tiện nghi lên làm Diệp Đình được!”
Lão đại híp mắt, nghe cô ta nói hết câu.
Một tên đàn em hỏi gã: “Lão đại, làm thế nào bây giờ?”
Lão đại nói: “Bất kể như thế nào, trước tiên cứ bắt giữ ả ta đã! Nhìn xem thái độ của Diệp Đình ra sao, gã Diệp Đình này vô cùng xảo quyệt! Bên ngoài càng biểu hiện ra mình không quan tâm, như vậy ả đàn bà này nhất định là thật!”
Nói xong, liền liếc mắt nhìn ả đàn bà đang run rẩy co rúm trên mắt đất rê rỉ, độc ác nói: “Cho ả hôn mê luôn đi! Đừng để ả ở đây khiến mọi người thêm phiền!”
Tên đàn em lập tức đá một cước thẳng vào huyện thái dương của Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263892/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.