Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
(*)扑朔迷离: câu thành ngữ chỉ sự mơ hồ phức tạp của sự vật, không dễ dàng nhìn thấy sự thật.
Nói đến đây, mẹ Giản chợt cảm thấy có vẻ như mình nói hơi nhiều, bà ấy mỉm cười, vẫy tay tạm biệt cha Hàn, mẹ Hàn.
“Khi nào rảnh nhớ đến nhà tôi chơi nhé!” Mẹ Giản đặc biệt nhiệt tình, cha Giản đứng ở bên cạnh cười ha hả, vẫn luôn không lên tiếng.
“Được, hẹn gặp lại.” Cha Hàn, mẹ Hàn tạm biệt mẹ Giản, cha Giản. Đi ra khỏi sân nhà bọn họ.
Giản văn đã chờ bọn họ ở phía trước.
Con hẻm nhà bọn họ đặc biệt hẹp, xe không lái vào được, vì vậy phải đi ra khỏi cái hẻm nhỏ, mới có thể ngồi lên xe, sau đó sẽ ngồi máy bay trực thăng trở về.
Giản Văn đi dẫn đầu phía trước, cha Hàn, mẹ Hàn đều cảm giác không được tự nhiên.
“Lão Hàn, sao tôi cứ cảm thấy không được thoải mái vậu?” Mẹ Hàn nhìn chằm chằm vào bóng lưng “Peach “, nhìn thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên, bà cứ cảm thấy cô gái này không phải là “Peach” mà mình thích.
Cha Hàn cũng nói: “Tôi cũng cảm thấy không thoải mái...”
Mẹ Hàn nhìn chằm chằm vào cô gái đang đi dẫn đầu kia, nghi ngờ suy đoán nói: “ Không biết cô gái này có phải là chị em của Peach không?”
Cha Hàn nói: “Dù có là chị em gái, thì sao lớn lên có thể giống như vậy? Có phải Peach vẫn còn đang tức giận với chúng ta, nên làm như vậy hay không?”
“Chắc chắn là không thể nào!” Mẹ Hàn lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263843/chuong-1051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.