Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sơ Hưng Văn giới thiểu giả vờ nói: Đây là cháu gái một người bạn già của tôi, gọi là Lâm Nguyệt Kỳ. Nơi làm việc của nó ở kế bên tôi, cho nên tạm thời ở lại chỗ của tôi. Lúc nãy đầu của tôi có hơi choáng váng, nó sợ tôi lái xe nguy hiểm nên cố ý lái xe đưa tôi tới.”
Vương Vinh diệu quan sát “Lâm Nguyệt Kỳ” từ trên xuống, người phụ nữ này thật là đẹp, lại nhìn hơi quen...
Nhưng anh không có suy nghĩ cẩn thận quay qua nói với Sở Hưng Văn: “Chúng ta đến phòng làm việc nói đi.”
Sở Hưng Văn liền gật đầu: “Được.” lại nghiêng đầu nói với Sở Minh Y: “Con về nhà trước đi, bác và chủ tịch có chút việc cần nói.”
Sở Minh Y vô cùng không cam lòng, thất vất vả vào được lại chỉ thấy một ông già nửa nửa bước tiến vào quan tài! Cô còn không muốn đi nhanh như vậy, nhưng mà, không có cách nào....
Cô không biểu hiện ra ngoài chút nào, khéo léo gật đầu điềm đạm cười nhạt: “Dạ, bác hai, Vương chủ tịch, hai người từ từ trò chuyện, con đi về trước.”
Đôi môi cô nở nụ cười chúm chím, ánh mắt mị hoặc, liếc nhẹ Vương Vinh Diệu. Cô thấy Vương Vinh Diệu đang nhìn mình chằm chằm liền từ từ xoay người một cách ưu nhã, dáng ngưởi ỏng ẹo đi từ từ về phía cửa chính.
Ra cửa phòng khách, cô nghe được tiếng bước chân lên cầu thang.
Sở Minh Y cắn răng! Lão già chết tiệt! Đã bước nửa bước vào quan tài còn nhìn ngực con gái người ta chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263821/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.