Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Trực thăng phi cơ hạ xuống ở một nơi đất bằng tại ngoại ô.
“Đây cũng quá sai rồi chứ?” Tiểu Bạch hơi sợ. Nơi này vô cùng hẻo lánh, có một khu biệt thự bên trái cách đó không xa. Còn dư lại chính là một mảnh tuyết trắng mờ mịt. Trời, ngược lại cũng không tối lắm.
Lúc tiểu Bạch đang từ trên trực thăng phi cơ đi xuống, mắt mở ti hí nhìn khắp nơi: “Chuyên gia bảo vệ đã nói đâu? Sao lại không có ai cả?”
Tiểu Bạch vô cùng sợ chết, anh còn tương lai tốt đẹp phía trước! Nếu anh lại chết như vậy, gia sản lớn thế kia xem như là tiện nghi cho người khác rồi!
“Gào khóc” Cơn gió bắc nhỏ thổi anh chảy nước mắt nước mũi ròng ròng. anh mặc một chiếc áo choàng dài màu xám tro che kín người, trong đầu nhgi4 cảnh sát nằm vùng này cũng không dễ làm... Hơn nửa đêm không được ngủ, còn phải phập phồng lo sợ bị kẻ địch đuổi theo chạy khắp thế giới... anh giơ tay lên chà sát chóp mũi bị lạnh đến đông cứng.
Kiệt Sâm nhìn bộ dạng kia của anh thật là muốn cười. Nhưng lại phải kềm nén, Kiệt Sâm nhỏ giọng nói: “Bạch tiên sinh, xin yên tâm đi. Người bảo vệ chúng ta ở trong bóng tối, sẽ không để cho chúng ta có nguy hiểm.”
“AAA, vậy thì đi mau đi, thừa dịp bây giờ trời còn tối... mau chóng đứng lên đi.” Bây giờ cũng đã là hơn ba giờ đêm rồi, hai mí mắt của tiểu Bạch đánh nhau liên tục, đầu cũng ngã trái ngã phải... Buổi tối hôm nay, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263811/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.