Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Chồng, tỉnh táo lại đi!”
Lăng Vi ôm cổ anh cười nói: “Không phải Hồ lão tiên sinh đã nói sao? Tình huống mang thai của em rất nguy hiểm, vợ chồng không thể ngủ chung!”
Diệp Đình gật đầu, nghiêm túc nói: “Chúng ta không có chung phòng... không phải chúng ta đang ở trong xe sao?”
“...” Lăng Vi không lời nào chống đỡ....
Diệp Đình còn nói: “Không quan trọng, đã sắp bốn tháng rồi, sẽ không ảnh hưởng gì cả.”
“Không được ---”
Cô cũng rất muốn anh, nhưng mà.... vẫn lo lắng.
“Không được! Kiên quyết không được!” Lăng Vi quyết tâm: “Vì Đại Bảo, Nhị Bảo, phải cho anh đói bụng rồi.”
Diệp Đình không vui...
Nhờ vợ đến ngày đêm khó ngủ! Bây giờ ôm, hôn, ngủ chung cũng không được...
“Được rồi, được rồi. Anh không lộn xộn.” Diệp Đình đi tới cửa phòng tắm: “Tắm xong anh ôm em ngủ được rồi chưa?” Diệp Đình dùng chân đá văng cửa phòng tắm đi vào nhẹ nhàng đặt cô xuống.
Diệp Đình vừa hôn vừa giúp cô cởi quần áo. Không được đụng thì dù sao cũng phải hôn cho đủ vốn chứ?
Sau khi con bé này mang thai làn da còn trơn bóng hơn, cũng mịm màng hơn lúc trước nhiều,
Diệp Đình cầm vòi hoa sen xối nước cho cô, ánh mắt nồng nặc ôn nhu.
Bàn tay nhỏ bé của cô đặt trên ngực anh giống như mang theo dòng điện vậy, mỗi lần chạm vào anh đều không nhịn được run rẩy, là bởi vì đã quá lâu anh không có chạm vào cô sao? Hay là.... chỉ bởi vì là do cô đụng chạm.
Diệp Đình lập tức lại táo bạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-sau-nang-de-thieu-am-tham-cung-chieu-vo/1263795/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.